Wed Jul 02, 2014 12:23 pm

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0110Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0310
Amamiya Mellisa
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0710Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0910
Amamiya Mellisa
Thành viên

Thành viên
Bài viết Bài viết : 42
Point Point : 59
Được cảm ơn Được cảm ơn : 7
Ngày tham gia Ngày tham gia : 15/06/2014
Đến từ Đến từ : Little Garden
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Vide10
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_010Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_011Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_012
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_013
Tiêu đề: Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni)

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Large
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cayTên tác phẩm: Rừng đom đóm Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cay


Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cayTác giả: Girlne Ya Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cay


Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cayTình trạng: on-going Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cay

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) 1199_200803061011101Qj9k

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-caySummary Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) La-cay

Cậu là ai ?


Vẫn nhớ ngày nào vừa mở cửa sổ ra là nhìn thấy ngay những con sơn dương tản bộ an nhàn trên núi;

Vẫn nhớ ngày nào, sau mỗi buổi trưa mùa hạ, trong bầu không khí yên tĩnh, thoáng nghe tiếng gió lay động chấn song;


Vẫn nhớ ngày nào, thả bộ bên dòng sông vào mỗi buổi tối, những con đom đóm lập lòe vui vẻ đẹp tựa những ngôi sao rơi xuống trần gian;


Vẫn nhớ ngày nào, trong làn gió đêm vi vu mát lành; thoang thoảng đâu đây hương thơm của hoa dành dành...


Vẫn không quên ngày nào, chúng ta ngồi trên cây long não, thi xem tay ai sẽ ôm được mặt trăng...

***

Cô bé Xuân Quả khi nghe tin cha bị tai nạn, đã một mình lên núi đi tìm cha giữa đêm tối. Trong lúc tuyệt vọng nhất, Xuân Quả đã gặp cậu bé Thương Không Lẩm và được cậu dẫn đường giữa khu rừng già rực rỡ ánh sáng của bầy đom đóm. Đó là câu chuyện của 10 năm về trước.

Và bây giờ, mười năm qua đi rồi, khi đã trở thành nữ sinh trung học nhưng những kí ức về Rừng đom đóm và người bạn đã trao tặng nhẫn cỏ, hoa dành dành trắng cùng lời ước hẹn tuổi thơ vẫn lung linh trong tâm hồn Xuân Quả.



Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) 201035_763044598_zsldqyuj


Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) 41612xtj8ld0fa9 Quyển I Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) 41612xtj8ld0fa9



Chương 00 : Mở đầu
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_014
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_015Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_016Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_017





Được sửa bởi Amamiya Mellisa ngày Wed Jul 02, 2014 2:29 pm; sửa lần 1.

    Wed Jul 02, 2014 1:58 pm

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0110Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0310
Amamiya Mellisa
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0710Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0910
Amamiya Mellisa
Thành viên

Thành viên
Bài viết Bài viết : 42
Point Point : 59
Được cảm ơn Được cảm ơn : 7
Ngày tham gia Ngày tham gia : 15/06/2014
Đến từ Đến từ : Little Garden
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Vide10
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_010Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_011Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_012
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_013
Tiêu đề: Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni)

Chương mở đầu :


Điều kỳ diệu
Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Chuyện cổ tích mơ mộng này hè


    Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) 031848_1153727437_ezmtobow


       " Cháu yêu à, cháu không được đến khu rừng bí ẩn trên đỉnh núi Mậu Sơn nhé! Có một vị thần sinh sống trên đỉnh núi, nếu có người xâm phạm đến khu rừng đó, thần núi sẽ nổi giận đấy."


        " Ngoại ơi ngoại, thần núi có phải là người xấu không ?"


        " Ha ha, thần núi không phải người xấu."- Ngoại cười hiền, âu yếm xoa đầu Xuân Quả, những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt tựa như những gợn sóng dập đênh trên hồ - "Thần núi bảo vệ Mậu Sơn và thôn làng của chúng ta, để dân làng sống dưới chân núi Mậu Sơn được an cư lập nghiệp."


   Xuân Quả lơ mơ gật đầu, mắt chớp chớp, tò mò nhìn về ngọn núi xanh biếc thần bí bên ngoài khung cửa gỗ màu đỏ, nét cười tinh nghịch thoáng hiện lên đôi mắt đen láy trong vắt như pha lê.


   Năm đó, Xuân Quả mới lên sáu. Do cha cô bé đồng ý đi cùng người bạn tên Hăc Minh Sơn, 1 kĩ sư quy hoạch nổi tiếng cùng thành phố Cảnh Minh, tới khảo sát địa hình núi Mậu Sơn, nên cô bé Xuân Quả ngày thường sống như chú chim sẻ vàng trong tòa nhà cao tầng của thành phố Cảnh Minh cũng theo cha mẹ đến nhà bà ngoại ở ngoại ô thành phố, chuẩn bị trải nhiệm cả mùa hè ở đây.


  Mùa hè dường như luôn oi bức và dài lê thê, vầng mặt trời nóng rát như muốn thiêu đốt cả thời gian.Vì bà ngoại đã cảnh báo, nên dù rất tò mò về khu rừng bí mật trên núi Mậu Sơn, mỗi lần muốn cùng bạn bè trong thôn vào đó chơi trò chơi thám hiểm, Xuân Quả luôn ngập ngừng lùi bước bởi sự u linh và k khí thần bí tỏa ra từ khu rừng, và cuối cùng chỉ dám đứng tần ngần ngoài bìa rừng 1 lúc rồi bỏ đi. 


  Thế nhưng, vào 1 đêm nọ...


  "Ba Xuân Quả và ông Hắc vẫn chưa về sao?"


  "Ừ, ban ngày họ lên núi thăm dò địa hình nà giờ vẫn chưa về, mẹ Xuân Quả cùng vài ng trong thôn lên núi tìm rồi, hi vọng k xảy ra chuyện gì." 


  "Chúng ta đã cảnh báo vứi họ rất nhiều lần là trong khu rừng đó có thần núi, mà sao ba con bé với ông Hắc cứ không chịu nghe nhỉ? Xuân Quả mới có 6 tuổi, lỡ như ba nó có chuyện gì bất chắc thì..."


  "Ông đừng nói nữa, tôi dg buồn lắm đây... Còn chưa biết ngày mai phải giấu xuân Quả bằng cách nào nữa. Con bé tinh lắm."


  Nửa đêm tỉnh giấc, Xuân Quả thấy chỉ còn lại 1 mình trong phòng. Lẽ ra ra ba mẹ phải đang nằm ngủ trên chiếc giường gỗ bên cạnh mới đúng, nhưng lúc này lại chẳng thấy bóng dáng họ đâu, còn ngoài cửa thì dg loáng thoáng vọng lại tiếng nói chuyện của ngoại với 1 người trong thôn.


  Ba mất tích rồi sao? Có phải ba đã gặp nguy hiểm gì ở trên núi không ?... Nghĩ tới ba thường ngày luôn chăm sóc mình từng li từng tí, sống mũi Xuân Quả chợt cay cay, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Đến khi nghe thấy tiếng người khách rời đi và ngoại đã về phòng, Xuân Quả nhảy bịch xuống khỏi giường, mặc áo khoác, xỏ giày và chạy ra ngoài 1 mình.
 
  "Phù phù. Phù phù"


 Ngọn núi trong đêm là 1 mảng đen kịt, còn bầu trời dường như đã nhắm mắt đi ngủ, k có 1 lấy ngôi sao.
 Xuân quả xỏ đôi giầy da còn chưa kịp thắt dây, trên ng mặc chiếc áo khoác nút cài lộn xộn, hì hục men theo con đường nhỏ leo lên đỉnh núi. 


 Bốn bề tối đen như mực. Xuân Quả thấy vô cùng sợ hãi, nhưng cô giáo ở trường mẫu giáo đã nói, những đứa trẻ ngoan là phải dũng cảm.


 "Xuân Quả là cô bé dũng cảm, nên nhất định phải tìm được ba!"


 Nghĩ tới lúc tìm thấy ba, nghĩ tới vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng của ba, trong lòng Xuân Quả bỗng trào dâng 1 luồng dũng khí vô biên.


"Núi cao cũng không sợ! Đường xa cũng không sợ! Cho dù có gió bão hay tuyết rơi chăng nữa..."


  Xuân Quả cất tiếng hát để tăng thêm dũng khí, tiếp tục hướng về phía đỉnh núi. Cứ như thế, cũng k biết đi dc bao lâu, nhưng cô bé đã bắt đầu thấm mệt.


  Xung quanh vẫn là 1 màn đen dày đặc đến mức đưa tay ra k thể nhìn rõ 5 ngón, từng tiếng chim ma quái vọng lại trong rừng, nghe như tiếng 'ọc ọc' phát ra từ bụng 1 con quái vật đang đói.


 Xuân Quả thấy hoảng sợ, dg định bước nhanh hơn thì bỗng nhiên chân cô bé hư vấp phải thứ gì, rồi ngã huỵch 1 tiếng.


 "Ui da..." Xuân Quả bò dậy.1 chiếc giày không biết đã rơi đi đâu mất. 1 chân không giày, cô bé thở hổn hển, đứng nguyên tại chỗ, dáo dác nhìn quanh, và phát hiện ra mình đã hoàn toàn mất phương hướng.
Mình đang ở nơi nào?... Mình nhớ ba mẹ quá, mình sợ quá!


  "Òa òa òa..." Xuân Quả k kìm lòng dc, bèn bật khóc, nhưng vừa khóc dc mấy tiếng thì cô bé lại vội vàng bịt chặt miệng.


 Không được, không được khóc to quá, ngoại bảo trên núi có sơn thần, lỡ như ông ta nghe thấy tiếng mình chắc chắn sẽ chạy tới bắt mình đi mất.


  Nhớ đến hình ảnh mấy con quái vật nhe nanh giương vuốt vẫn thường nhìn thấy trong phim hoạt hình, Xuân Quả sợ đến mức toàn thân run rẩy, vội vàng quay đầu dáo dác nhìn quanh. Cuối cùng, cô bé chạy tới nấp sau gốc cây bên cạnh,giương to đôi mắt quan sát những mối nguy hiểm có thể xuất hiện quanh mình, hệt như 1 chú thỏ con đang sợ hãi. 


  Im lặng... Im lặng...


  Rừng núi tĩnh mịch đến đáng sợ. Mấy phút sau, không thấy có con quái vật nào từ trong bóng tối lao ra tóm lấy Xuân Quả như cô bé đã lo sợ.


  Chính vào lúc Xuân Quả thở mạnh 1 hơi muốn trấn tĩnh lại thì có thứ j đó đột nhiên thò tay ra vỗ lên vai cô bé từ phía sau. 


  "A a a...!" Xuân Quả thét lên, 2 chân mềm nhũn, ngồi bất động trên mặt đất.


  Là... Là quái vật sao?


  Xuân Quả hoảng hốt nghĩ, nhưng vì quá sợ nên k cách nào tập trung được ánh nhìn, không thể nhìn rõ cái bóng đang đứng sau lưng mình rốt cuộc là thứ gì.


  "Cậu là ai ? Cậu làm gì ở đây thế?" - Cái bóng cất lời và quỳ xuống trước mặt Xuân Quả.


  Xuân Quả run rẩy nhìn cái bóng. Khi đôi mắt đã quen dần với bóng tối, cô bé mới nhận ra trước mặt mình là 1 cậu bé thiếu niên trạc tuổi mình.


"Tôi... Tôi là... Cậu... Cậu là ai ?" Xuân Quả rụt người về phía sau để giữ khoảng cách với cậu thanh niên 1 cách đầy cảnh giác. 


 "Ý ? Cậu hiểu được những gì tôi nói à?" Cậu thiếu niên ngạc nhiên nhìn Xuân Quả, nhảy thêm 1 bước đến trước mặt cố bé như 1 chú ếch con. "Tôi tên là Thương Không Lẫm. Cậu cứ gọi tôi là Lẫm là được rồi. Cậu là con ng à ? Sao muộn thế này lại lên núi? Nguy hiểm lắm đấy."


 "Tôi... Tôi đi tìm ba tôi... Nhưng tôi lạc đường mất rồi... hu hu hu!" Nhắc đến nỗi đau trong lòng, Xuân Quả lại bắt đầu thút thít. 


 "Ừm" - Nhìn Xuân Quả khóc bù lu bù loa, cậu thiếu niên để lộ vẻ tò mò, không ngừng chớp mắt. Bỗng nhiên, dường như cậu ta nghĩ ra điều gì đó, nở 1 nụ cười rạng rỡ - "Đừng khóc nữa, tôi sẽ giúp cậu đi tìm ba!"


 "Cậu ?" Nhìn nụ cười trong sáng của cậu thiếu niên, Xuân Quả thôi ko khóc nữa. Cô bé nhấp nháy đôi mắt 1 cách do dự, "Nhưng có thật là cậu có thể giúp tôi tìm thấy ba không ?"


 "Đương nhiên rồi! Tôi rất thông thuộc khu rừng này. Hi hi!" Cậu thiếu niên đắc ý lấy tay quệt mũi, "Nhưng cậu phải làm bạn với tôi, chơi cùng tôi!"


 Xuân Quả suy nghĩ trong giây lát, cuối cùng gật đầu.


"Ừm... Nhưng tôi ko thể ở lại quá lâu được, nếu ko ngoại sẽ mắng tôi."


"Được ! Quá tuyệt! Ở trong khu rừng này chán chết đi được, trước giờ tôi chưa từng chơi với trẻ con của thế giới loài người bao giờ." - Cậu thiếu niên chỉ mải háo hức, dường như hoàn toàn chẳng để ý Xuân Quả nói những gì sau đó, cậu nắm lấy tay Xuân Quả và đứng dậy -


  "Vậy chúng ta đi luôn bây giờ thôi!"


   "Đi đâu? Đi tìm ba à?"


   "Hôm nay muộn quá rồi, chúng ta đợi trời sáng rồi đi tìm thì tốt hơn. Tối nay đến nay đến nhà tôi trước đi."
 
  Xuân Quả k nhớ đêm hôm đó mình đã đi cùng cậu thiếu niên đi hết 1 quãng đường núi dài ra sao, bởi giữa đường cô bé đã ngủ thiếp đi vì mệt. Đến khi cô bé tỉnh lại thì đã là sáng sớm ngày hôm sau.


 Ưm... Sao lại nghe thấy tiếng nước chảy? Mà đây là mùi gì vậy? Thơm quá...


 Xuân Quả từ từ mở mắt, ánh sáng chói lòa khiến mắt cô bé đau nhói. Trong lúc mơ màng, Xuân Quả k nhìn thấy trần nhà trắng tinh trong phòng ngủ như đã nghĩ, mà chỉ thấy 1 khoảng trời xanh thẳm như đá xaphia.
Ý ?Mình đang ở đâu thế này ?...


 "Anh Đào, cậu tỉnh rồi à?". 1 giọng nói vang lên bên tai Xuân Quả, rồi 1 bóng người xuất hiện trước mặt cô bé, tựa như 1 đám mây đen chắn hết những tia sáng chói lóa. Xuân Quả chớp chớp đôi mắt còn đang lơ mơ, và nhìn thấy 1 đóa hoa dành dành xinh xắn vẫn còn đọng những giọt sương ban mai trên cánh.


  Anh Đào? Gọi mình sao? Mình từng nghe mẹ nói "Xuân Quả" nghĩa là Đệ nhất quả - "Anh Đào"...


 Xuân Quả ngồi dậy, đỡ lấy đóa hoa dành dành mà cậu thiếu niên đg quỳ bên cạnh với nụ cười rạng rỡ như vầng mặt trời vừa tặng cho mình, đặt lên mũi hít hà, bỗng chốc tâm trạng khá hơn hẳn, Rồi cô bé mở to mắt nhìn khắp 4 phía, và nhận ra lúc này mình đang nằm trên 1 thảm cỏ được bao quanh bởi rất nhiều cây xanh. Bầu trời trải rộng ngút ngàn trên đỉnh đầu, ánh mặt trời rực rỡ phủ 1 tấm màng sáng lấp lánh màu vàng nhạt lên đồng cỏ được chia đôi bởi con suối nhỏ, những bông hoa dành dành nở rộ quanh suối đẹp như những nụ cười làm say đắm lòng người, tỏa ra hương thơm ngào ngạt thấm tận tâm can.


 
"Nơi này đẹp quá... đây là đâu vậy?" Xuân Quả hỏi, không kìm nổi sự kinh ngạc.


"Đương nhiên là nhà của tôi rồi. Là nơi cao nhất của núi Mậu Sơn đó," Thương Không Lẫm trả lời 1 cách đắc ý, vừa lộn vạt áo vừa cười tươi rói nhìn Xuân Quả.


 "Nơi cao nhất trên núi Mậu Sơn..." Xuân Quả lẩm nhẩm lặp lại, lời cảnh báo của ngoại bỗng hiện lên trong đầu cô bé, khiến cô bé sợ tới mức hai má đột nhiên trắng bệch.


 "Sao cậu lại sống ở đây ? Ngoại tôi nói nếu đi vào khu rừng trên đỉnh núi, thần núi sẽ nổi giận đấy."


  "Thần núi ?" Thương Không Lẫm chớp chớp đôi mắt đen láy sáng như pha lê, rồi chợt phá lên một tràng cười lanh lảnh:


  " Ha ha, Anh Đào ơi, cậu đừng sợ. Thần núi trước nay không nổi giận với tôi bao giờ."


  "Ý ? Có thật không? Lẫm à, có phải cậu và thần núi là bạn tốt của nhau ko ? Xuân Quả ngạc nhiên nhìn Thương Không Lẫm, hỏi một cách bán tín bán nghi.


  " Ừm...cứ cho là thế đi. Tóm lại là cậu không cần phải lo lắng đâu, tôi sẽ bảo vệ cậu." Thương Không Lẫm vừa cười vừa vuốt vuốt mái tóc rối như tổ chim của Xuân Quả, rồi xòe vạt áo ra trước mặt cô bé, một vốc quả dại đỏ mọng rơi xuống, lăn lông lốc trên thảm cỏ như những viên ngọc ruby.


  " Oa, đẹp quá !" Vốn trong lòng còn nhiều hoài nghi, nhưng vừa nhìn thấy những trái cây dại xinh xắn, mắt Xuân Quả lập tức sáng long lanh :


  " Lẫm à, cái này có ăn được không ?"


_To be continue_
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_014
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_015Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_016Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_017



    Wed Jul 02, 2014 5:05 pm

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0110Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0310
Amamiya Mellisa
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0710Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0910
Amamiya Mellisa
Thành viên

Thành viên
Bài viết Bài viết : 42
Point Point : 59
Được cảm ơn Được cảm ơn : 7
Ngày tham gia Ngày tham gia : 15/06/2014
Đến từ Đến từ : Little Garden
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Vide10
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_010Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_011Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_012
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_013
Tiêu đề: Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni)

    " Đương nhiên là ăn được rồi. Đây là dâu rừng, tôi hái trong rừng đấy."


Nhìn những trái dâu rừng đỏ mọng lung linh, Xuân Quả bụng đói nuốt nước bọt, thả một trái vào miệng cắn nhẹ, một vị ngọt mát lập tức dâng đầy trong cổ họng.


   " Oa, chua chua ngọt ngọt, ngon quá! "


   Xuân Quả chưa nói hết câu đã nhặt thêm mấy trái dâu rừng nữa,thả tọt vào miệng rồi sung sướng nhai ngon lành


   "Oái! Anh Đào ơi, không được ăn nhiều quá đâu, sẽ đau bụng đấy. Lát nữa chứng ta còn phải đi chơi mà."


   "Mặc kệ. Ợ..."


   " Ha ha ha! Cậu ợ trông xấu quá! "


  Cứ như thế, giữa những tiếng chí chóe ngây thơ trong sáng, Xuân Quả đã trải qua một khoảng thời gian vui vẻ khiến cô bé suốt đời không quên.






         Sáng sớm, trên cây long não cao lớn trên đỉnh núi


    Xuân Quả ôm chặt lấy Thương Không Lẫm, ngồi trên ngọn cây long não, run run liếc nhìn chiếc giày chỉ bé bằng hạt đậu xanh ở dưới gốc cây, rồi úp mặt vào lưng thương Không Lẫm, da đầu cô bé đang lạnh toát.


  "Lẫm! Sao...sao chúng ta lại phải trèo lên cái cây cao thế này làm gì? Tôi sợ lắm! "


  "Nhưng ở đây mới nhìn xa được, chưa biết chừng có thể nhìn thấy được ba của Anh Đào đấy."


  "Nhưng tôi sợ độ cao..."


  "Đừng sợ, bác cây tốt bụng lắm, Bác ấy sẽ bảo vệ chúng ta. Xuân Quả, cậu nhìn đằng kia xem, đằng kia có cầu vồng này."


  Cầu vồng? Xuân Quả ngẩng đầu lên, nhìn về phía tay Thương Không Lẫm đang chỉ...


  "Oa...Đẹp thật! Giống y như một cây cầu đầy màu sắc ấy."


  "Không đúng, rõ ràng nó giống cánh hoa."


  "Giống cánh hoa ở chỗ nào? Các cô ở trường mẫu giáo đều nói là cầu vồng giống cây cầu."


  "Tôi nói là giống cánh hoa là giống cánh hoa"


  "Tôi bảo là giống cây cầu cơ mà."


         Buổi sáng, trong bụi cỏ


  "Oa, thỏ mẹ đang cho thỏ con bú này..."


   "Suỵt, nói nhỏ thôi, nếu không sẽ làm thỏ mẹ sợ đấy!"


   Xuân Quả và Thương Không Lẫm rón rén vạch đám cỏ khô, áp sát má vào nhau, sung sướng nhìn thỏ mẹ đang nằm trên đống cỏ và cho chú thỏ con vừa ra đời bú sữa.


   " Nhưng thỏ bố đâu rồi? "


   "Ơ...Chuyện này..."


   " Hu hu hu...Tôi nhớ ba, òa òa òa! Ba ơi!"


   "As! Anh Đào ơi! Đừng khóc nữa! Oái! Thỏ mẹ nổi giận rồi! "
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_014
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_015Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_016Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_017



Message reputation : 100% (1 vote)

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0110Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0310
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0710Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Ava_0910
Sponsored content

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Vide10
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_010Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_011Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_012
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_013
Tiêu đề: Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni)

Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_014
Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_015Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_016Rừng đom đóm - Girlne Ya (Quách Ni) Thtx_017



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết