Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

    Tue Mar 04, 2014 1:18 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp25-1

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp25-2
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:19 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 026 — Sủng hạnh
Vân Yên tự dặn mình phải thả lỏng, nhưng vẫn không khỏi khẩn trương. Tử Liên ngược lại thật cao hứng, cả buổi chiều, một bên giúp nàng chải đầu, thử xiêm y, một bên sửa sang lại giường chiếu, mới qua bữa tối đã tự giác lui đi ra ngoài.
Cửa bị đẩy ra, tâm nàng nhảy lên một chút. Biết chắc là hắn đến, vội vàng hành lễ: “Thần thiếp tham kiến vương.”
“Đứng lên đi.” Long Hạo Thiên dắt tay nàng đi đến bên giường nói:“Đến giúp bổn vương cởi áo.”
“Dạ.” Vân Yên thật muốn hỏi tại sao đột nhiên thái độ của hắn lại thay đổi như vậy, dường như là hắn đã tin tưởng lời nói của nàng. Nhưng từ nhỏ nàng đã được dạy bảo, việc không được hỏi thì không nên hỏi. Cho nên nàng lựa chọn trầm mặc.
Rất nhanh, ngoại bào đã được cởi ra, nàng do dự không biết có nên cởi tiếp áo bên trong của hắn hay không? Dù sao nàng cũng chưa từng nhìn thấy thân thể của nam nhân. Nhưng là hắn không có ý muốn nàng dừng lại, tay run run tiếp tục cởi lớp áo lót bên trong.
Long Hạo Thiên nhìn thấy nàng, đôi môi anh đào đỏ hồng, bộ dáng khẩn trương sợ hãi. Đôt nhiên thân thể trào dâng xúc động, ôm nàng nhẹ đặt dưới thân mình.
Cơ thể nàng lập tức trở nên cứng nhắc, theo bản năng muốn ngăn hắn lại nhưng cuối cùng vẫn buông xuôi. Nàng là phi tử của hắn, hầu hạ hắn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nàng không thể cự tuyệt. Nếu sớm muộn đều phải trải qua cửa ải này, nàng chỉ còn cách yên lặng đón nhận.
Bàn tay Long Hạo Thiên vuốt ve gương mặt nàng. Nàng không phải là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, nhưng vẻ mặt tái nhợt cùng ánh mắt vô tội lại khiến cho người ta không khỏi thương tiếc. Có lẽ nàng thực sự vô tội.
Thân thể của nàng bởi vì hắn mà run rẩy. Tay hắn giống như mang theo ma lực khiến cho nàng sợ hãi rồi lại khát vọng.
Tay hắn chậm rãi chuyển đến trước ngực nàng, ngón tay nhẹ nhàng tháo lỏng dây lưng quần áo nàng,  làm lộ ra cái yếm màu hồng nhạt, tay hắn cọ xát phía trên cái yếm.
Nàng nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, thân người cứng đơ chịu đựng bởi vì khẩn trương tăng lên mà không dám thở mạnh. Nàng khẽ nhắm mắt lại, không dám nhìn vào ánh mắt của hắn.
Long Hạo Thiên nhẹ nhàng vươn tay ra giật yếm hồng ném xuống đất, đã thấy trước ngực nàng hai  gò bồng nhỏ xinh tròn đầy.Con ngươi đen sâu thẳm trở nên nóng bỏng. nhẹ tay vuốt ve chúng.
Dưới sự đụng chạm của hắn, trong nháy mắt thân thể của Vân Yên đã hoàn toàn cứng ngắc, nàng không còn suy nghĩ được gì, chỉ có thể nhắm mắt, cảm nhận tay hắn lướt trên khắp người, khiến nàng có một loại khoái cảm khó hiểu, cắn môi ngăn bản thân không phát ra tiếng rên rỉ.
Cuối cùng chỉ có thể cảm giác được hắn nhẹ nhàng cởi bỏ toàn bộ quần áo nàng, nàng có thể cảm nhận được gương mặt của mình lúc này đang đỏ bừng, đó không phải là nhục nhã mà chính là ngượng ngùng khi cơ thể lần đầu tiên để cho nam nhân nhìn thấy.
Long Hạo Thiên nhìn thân hình mỏng manh của nàng, hắn chưa từng thấy qua một nữ nhân vòng eo nhỏ bé như vậy, giống như chỉ cần hắn nhẹ nhàng dùng một chút lực sẽ làm cho nó gãy đôi ra, nhưng cặp mắt kia lại nhìn thẳng vào mảnh đất thần bí tràn ngập kích thích của nàng.
Hơi thở gấp gáp thô ráp phả lên thân thể của nàng, hắn giữ chặt tay nàng, vuốt ve mái tóc nàng, hôn lên trán nàng…
Vân Yên không dám mở to mắt, chỉ cảm thấy một làn hơi thở của nam nhân phả vào mặt mình, bị động nghênh đón nụ hôn của hắn.
Trong lúc ý loạn tình mê, Long Hạo Thiên cảm thấy tay mình đột nhiên đụng tới một đồ vật, lập tức mở to mắt ra nhìn….
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:20 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp27-1

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp27-2
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:21 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 028  — Hôn mê 1
Sáng sớm, Tử Liên bưng nước đến hầu hạ, vừa bước tới cửa liền nhìn thấy hai thị vệ canh giữ ở cửa, mặt nhăn nhíu suy nghĩ, muốn đẩy cửa bước vào.
“Đứng lại”. Thị vệ lập tức ngăn lại nàng.
“Nô tỳ tới hầu hạ nương nương.” Tử Liên đáp.
“Vương có lệnh, bất luận là kẻ nào cũng không được đến gần nơi này.” Thị vệ nói, sắc mặt không đổi.
Không được đến gần nơi này? Tử liên sửng sốt, đã xảy ra chuyện gì sao? Vội vàng nói: “Nô tỳ là cung nữ của nương nương, đương nhiên có thể vào hầu hạ.”
“Không được… đây là mệnh lệnh của Vương, ngươi nghe không hiểu sao? Bất luận kẻ nào đều không được đi vào.” Thị vệ cứng nhắc lặp lại lần nữa.
Tử Liên biết bọn họ sẽ không để mình đi vào. Đành phải giả bộ rời đi, lặng lẽ đến gần cửa sổ nhìn vào bên trong quan sát.
Xuyên qua khe hở nhỏ, nàng thấy nương nương đang  nằm trên mặt đất bất động. Chấn động hô: “Nương nương, người làm sao vậy?”
“Ngươi ở đó làm cái gì? Còn không mau rời đi? Không muốn sống nữa hả?” Thị vệ lập tức nhẹ nhàng tiến lại. Thanh kiếm trong tay hướng về phía nàng. Nàng không muốn sống nhưng bọn họ còn muốn.
“Thị vệ đại ca, nương nương ngất xỉu  rồi. Người cho nô tỳ vào xem đi. Nô tỳ sợ nương nương sẽ gặp nguy hiểm. Nàng tốt xấu gì cũng là nữ nhân của Vương. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, Vương trách tội xuống, các người cũng không đảm đương nổi.”Tử liên cầu xin. Cùng nương nươngở chung  vài ngày nàng đã biết thân thể nương nương không tốt cho nên hiện tại thực sự lo lắng.
“Ngươi cầu chúng ta cũng vô dụng, chúng ta chỉ phụng mệnh làm việc, ngươi nên đi cầu xin Vương thì hơn.” Thị vệ nhắc nhở. Nàng nói đúng, chẳng may xảy ra chuyện gì bọn họ cũng khó tránh bị liên lụy.
Tử Liên biết bọn họ thật sự khó xử, cầu xin bọn họ là vô dụng. Lúc này mới xoay người hướng ra bên ngoài, một đường chạy vội tới ngự thư phòng chờ ở bên ngoài, nàng biết Vương sau khi tan triều bình thường đều là trở lại nơi này.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nàng có chút lo lắng khi chờ đã lâu cũng không thấy Vương trở về. Vương hẳn là đã tan triều, vì sao còn chưa trở về. Định đến hỏi xem chợt nhìn thấy một công công, trong tay ôm tấu chương đi tới.
“Công công, bây giờ Vương đang ở đâu vậy?” Tử Liên đi đến hỏi.
Tử Liên, tại sao ngươi lại ở trong này? Vương đến tẩm cung của Lệ phi nương nươngrồi. Ngươi có chuyện gì sao?” Công công đem tấu chương đặt ở trên bàn trong thư phòng, sau đó hỏi. Vẻ mặt nàng lo lắng giống như đã xảy ra chuyện gì lớn lắm?
“Công công, Yên phi nương nương ngất xỉu, tính mệnh nguy hiểm. Nô tỳ muốn gặp Vương bằng không nương nương sẽ mất mạng. Cầu xin người giúp nô tỳ.” Tử Liên quỳ xuống trước mặt hắn.
“Phải không? Thật nghiêm trọng như vậy sao?” Công công hiển nhiên sửng sốt cùng khó xử : “Nhưng mà, ngươi cũng biết lúc này Vương không cho người quấy rầy. Ta cũng không dám đi thông báo.”
“Công công ngươi nghĩ lại xem còn có biện pháp nào không? Nương nương nhất định sẽ hội báo đáp công công mà.” Tử Liên biết hắn nhất định sẽ có biện pháp, nắm lấy áo hắn không buông.
“Ngươi hãy buông ra trước, ta sẽ cố hết sức thử xem thế nào.”Công công ở bên tai nàng thì thầm. Hắn tin chắc rằng biện pháp này có thể thành công, nhưng biện pháp này thường thì không ai dám dùng tới đâu.
Tử Liên không ngừng gật đầu. “Chỉ cần có thể cứu nương nương, muốn tôi làm gì cũng được hết.”
“Vậy thì chúng ta đi thôi.”
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:21 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp29-1

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp29-2
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:22 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 030 — Hấp hối
Thái y bắt mạch đã lâu mới buông tay nàng ra, đứng lên chắp tay hành lễ bẩm báo: “Vương, tình trạng nương nương không được tốt lắm.”
Tử Liên đứng bên cạnh sắc mặt liền khẩn trương, nhìn thấy nương nương hôn mê không khỏi lo lắng.
“Tình trạng như thế nào?” Long Hạo Thiên bình tĩnh hỏi.
“Dường như nương nương từ nhỏ thân thể đã không tốt, mấy năm nay vẫn dựa vào thuốc để duy trì sinh mệnh. Giờ qua một đêm sốt cao khiến bệnh cũ tái phát, thần chỉ có thể cố gắng hết sức đẩy lui cơn sốt.” Thái y cẩn thận trả lời.
Long Hạo Thiên ngẩn người, hắn thật không ngờ sự việc nghiêm trọng đến vậy, lập tức hạ lệnh: “Bất kể dùng biện pháp gì, nhất định phải cứu sống nàng.”
“Thần tuân chỉ.” Thái y toát mồ hôi lạnh, ông cũng không chắc chắn có thể cứu sống nương nương hay không, chỉ có thể dốc toàn lực, tất cả dựa vào thiên mệnh. Lập tức kê đơn thuốc đưa cho Tử Liên: “Đến Thái y viện bốc thuốc.”
“Vâng.” Nàng vội vàng cầm đơn thuốc đi lấy, sau đó sắc thuốc đút cho nương nương, cầu nguyện cho nương nương sớm tỉnh lại.
Hai ngày sau.
“Thái y, thế nào rồi? Vì sao nương nương vẫn chưa hạ sốt?” Tử Liên ở một bên nhìn ông bắt mạch cho nương nương, lo lắng hỏi. Đã uống thuốc một ngày tại sao vẫn chưa có khởi sắc?
“Thân thể nương nương rất suy yếu, thuốc này không có tác dụng, để ta dùng thêm thuốc thử xem sao.” Thái y cũng lo lắng nói. Ông thật sự không nắm chắc, bản thân chưa từng gặp qua căn bệnh như vậy, nên cũng không truy ra nguyên nhân của bệnh.
“Thái y, ông nhất định phải cứu nương nương.” Tử Liên nghe được ông nói như vậy liền vội vàng cầu xin.
“Ngươi không cầu ta cũng sẽ gắng sức. Ngươi mau đi sắc thuốc cho nương nương dùng.”
“Vâng.” Tử Liên vội vàng chạy đi.
Bưng bát thuốc mới đến, nàng lấy thìa đút thuốc, nhưng lúc này nương nương lại không hề ý thức, vừa đưa vào miệng liền phun ra.
“Nương nương, nô tỳ van xin người nuốt xuống đi.” Nàng vừa lau miệng cho Vân Yên vừa lo lắng nói.
Vân Yên vẫn không có phản ứng, thuốc trong miệng cũng bất tri bất giác theo khóe miệng chảy xuống.
Tử Liên lại càng luống cuống, bưng chén thuốc xông ra ngoài, liền đụng vào một người. Nàng kêu một tiếng định hỏi là ai? Chợt nghe tiếng quát giận dữ.
“Nô tỳ to gan, đụng vào Vương còn không mau quỳ xuống.” Tiểu Thuận Tử công công quở trách.
“Vương!” nàng ngẩng đầu liền bị dọa vội vã quỳ xuống: “Nô tỳ đáng chết… nô tỳ đáng chết, xin Vương tha mạng.”
“Có chuyện gì mà hoảng hốt vậy?” Long Hạo Thiên không có ý định trách tội nàng.
“Hồi bẩm vương. Nương nương đến bây giờ vẫn sốt cao, vừa rồi đút thuốc cũng đều phun ra hết. Nô tỳ nóng lòng muốn đi tìm thái y nên mới va vào người.” Tử Liên vội vàng đáp.
“Còn chưa hạ sốt?” Long Hạo Thiên nhăn trán, vốn tưởng nàng đã tỉnh cho nên mới đến xem.
“Vâng, nương nương còn chưa hạ sốt.” Trong mắt Tử Liên đã chứa nước, nương nương liệu có việc gì hay không?
“Vậy thất thần cái gì? Còn không mau đi gọi thái y?” Long Hạo Thiên đột nhiên hét lớn. Tuy rằng không màng sinh tử của nàng, nhưng hiện tại hắn còn chưa muốn để nàng chết.
“Dạ, nô tỳ lập tức đi ngay.” Tử Liên sửng sốt, vội vàng đứng dậy bỏ chạy ra ngoài.
Long Hạo Thiên nhìn sắc mặt tái nhợt không còn chút huyết sắc của Vân Yên, nàng nằm đó, im lặng tựa như không còn hơi thở của sự sống, vươn tay đặt dưới mũi nàng, chỉ có một chút hô hấp mong manh, dường như có, lại dường như không.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:22 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp31-1

Bạo vương liệt phi - Page 2 Bvlp31-21
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:23 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 032 — Tỉnh lại
“Hiện tại chúng ta còn lựa chọn nào khác sao? Chỉ có thể được ăn cả ngã về không thôi. Việc đã đến nước này, chúng ta cùng nhau gánh vác.” Thái y lớn tuổi nhất nói, ông vẫn tin rằng cho dù thật sự không cứu sống được Nương Nương, Vương sẽ không giết tất cả bọn họ.
“Được.” mọi người gật đầu tán thành, cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
“Tử Liên cô nương, cô đem viên thuốc này cho Nương Nương uống đi.” Thái y cầm viên thuốc giao cho nàng.
“Dạ.” Tử Liên nhận thuốc, liền nhét vào trong miệng Vân Yên, nhẹ nhàng đút thêm nước, nhưng nước đều chảy ra hết khiến nàng bối rối: “Thái y, Nương Nương không chịu nuốt, làm sao bây giờ?”
“Dùng miệng thổi.” Thái y đáp. Bọn họ cũng không dám đi thổi, dù sao đây cũng là nữ nhân của Vương.
Dùng miệng thổi? Tử Liên chần chừ: “Nô tỳ sao dám lỗ mãng?”
“Giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn nói vậy, cứu người quan trọng hơn.” Thái y quở trách.
Tử Liên lúc này mới vội vàng hít một hơi thật sâu rồi đến gần miệng Vân Yên thổi vào, yết hầu của nàng hơi động.
“Nuốt xuống đi… nuốt xuống đi…” cả nhóm thái y đều ôm hi vọng ông trời sẽ phù hộ nàng có thể bình yên vô sự.
Tất cả lẳng lặng một bên chờ đợi Tử Liên, một bên nhìn chằm chằm xem Nương Nương.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một giờ… hai giờ…
Tử Liên nhìn thấy ngón tay của Vân Yên hơi động, vui mừng nói: “Nương Nương có phản ứng rồi.” đưa tay sờ trán nàng, “Thái y, cơn nóng cũng lui rồi, có phải Nương Nương đã không còn việc gì hay không?”
“Để chúng ta xem.” Thái y đi qua, cẩn thận bắt mạch của nàng. Lúc này mới thoải mái nói: “Không có việc gì… cuối cùng cũng không sao rồi. Mạch đập của Nương Nương tuy vẫn còn yếu, nhưng đã ổn định hơn rất nhiều, hẳn là không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa.”
“Thật tốt quá… thật tốt quá.” Mọi người đồng thanh thở phào
“Nếu Nương Nương đã không sao rồi, chúng ta đây trước hết đi ra ngoài, tìm sách y xem có thể tra ra căn nguyên bệnh tình của Nương Nương rốt cuộc là loại bệnh nào? Còn phải đi hồi bẩm Vương, Nương Nương đã không có việc gì.” Lão thái y nói.
“Được được.” Các thái y khác nhìn nhau gật đầu, cùng rời khỏi Tử Yên Các.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vân Yên cảm thấy thân thể mình bồng bềnh, tựa như một giấc mộng thật dài. Nàng cũng không rõ đó có phải là mộng thông hướng tử vong (hướng về phía cái chết) hay không? Mở to mắt liền nhìn thấy Tử Liên đang ngồi bên giường ngủ gục, lúc này mới nhớ ra mọi chuyện xảy ra trước khi nàng hôn mê.
“Nương Nương, người tỉnh rồi.” Đầu Tử Liên đột nhiên gật xuống một chút khiến nàng tỉnh lại, nhìn thấy Nương Nương đã mở mắt thì hô lên vui mừng.
“Vất vả cho ngươi.” Vân Yên nở nụ cười yếu ớt, nhất định nàng đã vất vả chăm sóc mình.
“Nô tỳ không có vất vả. Nương Nương không sao là tốt rồi. Nương Nương, người có đói bụng không? Có muốn ăn gì không?”
“Không đói, cho ta chút nước đi.” Vân Yên lắc đầu, không phải nàng không đói, mà giờ này thiện phòng (phòng ăn)  hẳn đã nghỉ rồi, nàng không muốn làm phiền người khác.
“Dạ.” Tử Liên vội vàng cầm tới một chén nước, nâng nàng dậy sau đó chậm rãi giúp nàng uống hết.
“Tử Liên, ngươi nhất định mệt mỏi rồi, mau đi nghỉ ngơi, ta không sao, cũng muốn ngủ rồi.” Vân Yên không nỡ nhìn nàng chăm sóc mình, cố ý nói, sau đó nhắm mắt lại.
“Nương Nương, vậy người nghỉ ngơi đi, nô tỳ ở bên ngoài, nếu có việc gì thì gọi nô tỳ một tiếng.” Từ Liên lúc này mới rời khỏi phòng. Nương Nương đã không sao nàng cũng an tâm.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:23 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 033 — Thử
“Nương nương có muốn ăn một chút hay không? Người đã hai ngày nay không ăn thứ gì rồi.” Tử Liên giúp nàng lau miệng, hỏi.
“Không cần.” Vân Yên lắc đầu, nàng nhạt miệng, không thể ăn uống được thứ gì.
“Vậy Nương Nương nghỉ ngơi một chút, nô tỳ đi sắc thuốc cho người.” Tử Liên đứng dậy nói.
“Ừ, đi đi.” Vân Yên gật đầu, cả người nàng vô lực, cũng muốn nghỉ ngơi một chút.
Tử Liên vừa rời khỏi cửa thì rầm một tiếng, cửa lại bị đẩy ra. Nàng tưởng Tử Liên bỏ quên đồ nên mắt vẫn nhắm lại nghỉ ngơi. Nhưng nàng cảm giác có người đi đến bên giường nàng, ánh mắt như muốn dò xét nàng, lúc này mới mở to mắt liền thấy Long Hạo Thiên đang nhìn mình chằm chằm .
“Thần thiếp tham kiến Vương.” Vân Yên chống tay muốn đứng dậy.
“Bệnh của ngươi vừa khỏi, miễn lễ.” Long Hạo Thiên giơ tay ra ngăn lại.
“Tạ ơn Vương ân điển.” Vân Yên lại nằm xuống, nàng cũng thật sự không có khí lực đứng dậy.
Long Hạo Thiên lúc này mới nghi hoặc hỏi: “Ngươi rốt cuộc mắc bệnh gì? Vì sao tất cả thái y đều không chuẩn đoán ra được?
“Hồi bẩm Vương, thần thiếp từ nhỏ thân thể vốn đã không tốt, thường xuyên đứng bên bờ vực của sinh tử, phải nhờ đến nhân sâm, tuyết liên kéo dài cuộc sống. Phụ hoàng đã sai người đi tìm thần y chữa trị cho thần thiếp. Trời không phụ kẻ có công, cuối cùng cũng tìm được một thế ngoại cao nhân, dùng thời gian một năm để điều trị cơ thể của thần thiếp khiến cho mỗi lần phát bệnh mới không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng thân thể thần thiếp kém cỏi, thần y hàng năm đều chế một ít viên thuốc cấp cho thần thiếp mang theo bên người phòng khi cần dùng đến.” Vân Yên giải thích, ánh mắt không nhìn tới hắn. Nàng không nghĩ mình sẽ hận hắn, nhưng cũng không muốn tha thứ cho hắn.
Long Hạo Thiên tuy rằng không hoàn toàn tin tưởng lời nói của nàng, nhưng dường như cũng không hoài nghi lý do của nàng. Tay duỗi ra đem cái còi đặt ở trước mặt nàng, thanh âm cũng biến lạnh: “Ngươi không phải nên giải thích cho bổn vương một chút về vật này sao?”
“Vật này chính là lần thần thiếp trong lúc vô ý cứu người đó, được hắn tặng cho thần thiếp, hắn còn nói ngày sau nhất định báo đáp ơn cứu mạng. Thần thiếp cũng không cần hắn báo đáp, chỉ là tiện tay nhận lấy. Thực không rõ tại sao nó lại đột nhiên xuất hiện ở đây?” Vân Yên ngày hôm qua suy nghĩ cẩn thận, nhớ rõ ràng mình vẫn chưa hề đặt nó bên giường.
“Có đúng vậy không?” Khóe môi Long Hạo Thiên lộ ra vẻ châm chọc, vì sao mỗi lần nàng giải thích đều thực gượng ép, nhưng lại khiến người ta không tìm ra sơ hở?
“Thần thiếp không có nói sai nửa lời.” Vân Yên trong lòng phẳng lặng ngẩng đầu nhìn hắn.
Long Hạo Thiên nhìn nàng, ánh mắt trong suốt không hề có nửa điểm tạp chất, khiến hắn động tâm muốn tin tưởng lời của nàng, nhưng vẫn muốn thử một chút. Cầm cái còi đặt vào tay nàng: “Vật này bây giờ là của ngươi, ngươi quyết định xử lý như thế nào?”
Vân Yên ngẩn ra, hắn tựa hồ rất căm hận Hắc Ưng, vì vật này mà muốn giết mình, hiện tại sao lại muốn trả lại? Nàng lập tức bừng tỉnh ngộ. Trong lòng thầm cười lạnh, đem cái còi ném ra ngoài cửa sổ: “Vương để ý đến nó như vậy, thần thiếp cũng không muốn giữ lại.” Huống chi nàng vốn cũng không cần.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:24 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 034 — Thử 2
“Không cảm thấy tiếc sao? Đó chính là tín vật của hắn mà.” Ánh mắt Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào nàng, nàng cũng thực thông minh, có thể phát hiện được tâm tư của hắn
“Có gì đáng tiếc chứ? Thần thiếp không quen biết hắn, thần thiếp lại là nữ nhân của Vương. Vương đã không thích, theo lý thường thần thiếp cũng nên không thích, huống chi một tên cường đạo sao có thể so sánh với Vương?” Vân Yên nhìn hắn, nhấn mạnh từng từ, hỏi ngược lại.
“Ngươi thực thông minh.” Long Hạo Thiên ngón tay lạnh băng hướng tới cằm nàng.
“Thần thiếp không phải là thông minh, chỉ là thần thiếp quý trọng sinh mệnh này, không muốn chỉ vì những chuyện giả dối không có thật khiến cho bản thân phải đấu tranh với sinh tử.” Vân Yên thản nhiên nói, chỉ cần còn sống chính là hi vọng duy nhất của nàng.
“Ngươi vì ai mà quý trọng sinh mệnh?” Ngón tay Long Hạo Thiên dừng lại ở trên đôi môi hồng hồng của nàng.
“Vì phụ hoàng, vì mẫu hậu , vì những người thân của ta, bây giờ là vì người.” Vân Yên nói, tuy rằng nói dối, nhưng vẫn có điểm chân thật.
“Vì bổn Vương?” Long Hạo Thiên sửng sốt, không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy?
Là vì Vương.” Vân Yên nhìn hắn, ngữ khí rõ ràng. “Thần thiếp chính là nữ nhân, là một nữ nhân bình thường, luôn nghĩ rằng chỉ yêu một người là tướng công, yêu đứa nhỏ của mình, nhìn thấy bọn họ hạnh phúc là ý nghĩa sống của thần thiếp.” Vân Yên nói, chuyện này nàng cũng từng nghĩ đến vô số lần, nhưng nàng không biết bản thân có thể có được ngày đó hay không?
“Đứa nhỏ?” Trong lòng Long Hạo Thiên không hiểu sao chấn động, hắn cũng từng hy vọng xa vời như vậy, sẽ làm cho nữ nhân mình yêu được hạnh phúc. Nhưng là… Khuôn mặt dần biến đổi vặn vẹo, tay trái gắt gao xiết chặt khiến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
Vân Yên nhìn thấy dáng vẻ đột nhiên giận dữ của hắn, mặt nhăn mày nhó khiến nàng không hiểu câu nói kia của mình có gì đắc tội với hắn? Nhưng là nàng biết được trong lòng hắn có hận rất sâu, hắn hận ai? Hắc Ưng sao?
“Nương Nương phải uống thuốc rồi.” Tử Liên đột nhiên bưng chén thuốc vào, nhìn thấy hắn vội vàng hành lễ: “Nô tỳ tham kiến Vương.”
“Đứng lên đi, chăm sóc Nương Nương cẩn thận.” Long Hạo Thiên lúc này mới phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt phẫn nộ lập tức được che giấu, nhìn Vân Yên rồi xoay người rời đi.
“Dạ, nô tỳ tuân mệnh.” Tử Liên vội vàng đáp, đợi đến khi bóng dáng của hắn khuất sau cửa nàng mới đứng dậy : “Nương Nương uống thuốc.”
“Đưa cho ta.” Vân Yên nhận lấy uống một hơi cạn, từ nhỏ đã phải uống thuốc, nàng đã quen rồi.
Long Hạo Thiên rời khỏi cửa liền hướng về phía cửa sổ tìm kiếm xung quanh mặt đất, nhưng không thấy chiếc còi, tại sao có thể như vậy? Tìm kiếm thêm một hồi vẫn không thấy? Mắt híp lại, liếc mắt vào phòng.
Tử Liên vội vàng mang chén trà cấp nàng, sau đó từ trong người lấy ra vật nọ: “Nương nương, vật này của người sao lại ở trong sân? Nô tỳ mang trở lại cho người.”
Vân Yên nhìn chiếc còi trong tay nàng, cười khổ, không biết có phải chính mình với nó có duyên hay không, vừa mới ném đi mà giờ nó lại ở trong tay mình.
“Nương nương, đây không phải của người sao? Chính là, nô tỳ rõ ràng nhớ là của Nương Nương.” Nhìn bộ dáng của nàng, Tử Liên nghi hoặc hỏi.
Là của ta.” Vân Yên gật đầu, đột nhiên nghĩ đến hỏi: “Tử Liên, tại sao ngươi lại biết nó là của ta?” Chính mình cũng chưa từng nói qua với nàng.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:26 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 035 — Dẫn lửa thiêu thân
        “Nương Nương, lần trước trong lúc nô tỳ thu dọn vô tình nhìn thấy, nghĩ rằng vật này là do Nương nương mang từ quê nhà tới, lưu lại làm kỷ niệm, cho nên đã giúp Nương Nương để ở bên giường.” Tử Liên giải thích.        
          “Là ngươi đặt nó ở bên giường?” Vân Yên lúc này mới hiểu được. Nàng lại không nói với mình một tiếng, tự cho mình khôn ngoan, khiến cho mình chịu oan, suýt chút nữa đánh đổi bằng tính mệnh.      
          “Vâng.” Tử Liên gật đầu, nhìn thấy sắc mặt Nương Nương không tốt, bất an hỏi: “Nương nương sao vậy? Có phải nô tỳ làm sai rồi không?”        
          “Không có việc gì, ngươi đi làm việc đi.” Vân Yên trong lòng thở dài, biết nàng vô tình, không có lòng làm chuyện xấu, nhưng mà sự tình nếu đã qua đi thì cũng không cần phải truy cứu nữa.        
          “Vậy nô tỳ đi trước.” Tử Liên nhìn nàng, nghi hoặc lui đi. Cất đồ giúp Nương Nương người cũng không vui ư?        
          Vân Yên nhìn chằm chằm cái còi trong tay, vung tay lên muốn ném nó lần nữa, nhưng lại thu tay về. Tử Liên sẽ không tự mình kiếm về cho nàng lần nữa chứ?   
          Đặt trong tay do dự không biết nên xử lý thế nào? Lại nhìn vật nhỏ nhắn tinh xảo, nàng đột nhiên muốn thử xem nó có thể phát ra tiếng không, không ý thức đặt nó lên miệng thổi vài cái.
          Huýt huýt huýt . Tiếng vang rất êm tai, thực đặc biệt.        
          Đột nhiên một bóng người theo cửa sổ nhảy vào không một tiếng động, lập tức đứng ở bên giường nàng chắp tay nói: “Chủ nhân có gì sai bảo?”         
          “Ngươi là ai? Ai là chủ nhân của ngươi?” Vân Yên hoảng sợ.        
          “Người có tín vật của chủ nhân, vậy chính là chủ nhân của thuộc hạ.” Nam nhân mặc đồ của thị vệ, cung kính nói.        
          Tín vật? Vân Yên nhìn cái còi trong tay mới hiểu ra, hắn là nội ứng ở hoàng cung của Phi Ưng Sơn. Xem ra cái còi này đúng là tín vật của Hắc Ưng, bằng không hắn sẽ không mạo hiểm lộ mặt. Nàng không nghĩ sẽ vạch trần hắn, nhưng cũng không muốn dây dưa với hắn, lập tức nói: “Ta không phải chủ nhân của ngươi, tín vật này ngươi thay ta trả lại cho chủ nhân ngươi. Đi mau đi. Xem như ta chưa từng gặp qua ngươi.” Nói xong liền ném cái còi vào tay hắn.
          “Thứ lỗi thuộc hạ không thể đáp ứng, nếu chủ nhân đã giao nó cho người thì người chính là chủ nhân của thuộc hạ. Bất luận chủ nhân có việc gì cần phân phó, thuộc hạ có trăm lần chết cũng không chối từ.” Người mới đến cũng rất cố chấp, dường như chỉ nhận còi, không nhận người. (ý là chỉ nhận mệnh lệnh của người giữ cái còi chứ không quan tâm người đó là ai)        
          Vân Yên có chút khó xử, nàng chỉ muốn sống yên ổn, không nghĩ sẽ vướng vào ân oán của Long Hạo Thiên và Hắc Ưng, khóe môi chợt cười hỏi: “Nếu ta là chủ nhân của ngươi, có phải mệnh lệnh của ta ngươi sẽ hoàn thành?”        
          “Dạ, cho dù chủ nhân muốn mạng thuộc hạ, thuộc hạ cũng không nói từ *không*.” Người này nhìn nàng, ý tứ chính là cho dù bây giờ nàng có giết hắn, hắn cũng sẽ không chớp mắt.        
          Trong lòng Vân Yên đối với hắn có chút khen ngợi, nàng thích những người kiên cường như vậy, lại cũng hiếu kỳ rốt cuộc đến tận cùng có việc gì khiến hắn muôn chết không từ. Nhưng hiện tại không phải thời điểm nghiên cứu việc này, lập tức nói: “Tốt lắm, ta lệnh cho ngươi đem cái còi này trả tận tay chủ nhân của ngươi. Nhớ kỹ đây là mệnh lệnh.”        
          “Việc này… “ Chần chờ suy nghĩ một hồi mới chắp tay nói:“Thuộc hạ tuân mệnh.” Nếu đã là mệnh lệnh, hắn chỉ còn cách vâng theo. Chỉ là, hắn cảm thấy tò mò, nữ nhân này rốt cuộc có biết cái còi này là vật quan trọng hay không? Người khác đều muốn chiếm lấy, nàng cư nhiên vứt bỏ dễ dàng như vậy?         
          Nhìn thân ảnh của hắn biến mất ở cửa sổ, Vân Yên lúc này mới thở ra, chuyện cuối cùng cũng giải quyết xong, nhưng nàng không ngờ phiền toái cùng đại nạn đang tới.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 1:27 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 036 – Nam nhân ngoài ý muốn
         Long Hạo Thiên ngồi trên ghế rồng chau mày, vừa rồi tại sao cái còi kia đột nhiên không thấy? Hay nàng đã sớm có chuẩn bị? Cho người chờ ở phía sau. Nhưng là nghĩ lại không có khả năng, nàng không thể đoán trước được sự việc xảy ra. Vậy cái còi kia rốt cuộc ở đâu? Mặc dù trong hoàng cung có nội ứng của hắn nhưng cũng không thể nhanh tay nhanh chân như thế?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 
            Vài ngày sau.
          “Nương Nương, sắc mặt của người đã tốt hơn nhiều, có muốn nô tỳ cùng người ra sân sưởi nắng hay không?” Tử Liên hỏi.   
          “Ừ, được.” Vân Yên gật đầu, nàng ở trong này ngây ngốc cũng đã lâu rồi.        
          Vừa ra đến ngoài chợt nghe thấy tiếng trống rung trời, còn có âm thanh hò hét của binh lính.       
          “Tử Liên, đó là gì vậy?” Nàng kỳ quái hỏi, hiện tại cũng không phải thời gian luyện binh.        
          “Nương Nương, đó là Vương đang luyện binh, nghe nói Tôn Triều phương Bắc không chịu đầu hàng, Vương muốn xuất binh tiến đánh bọn họ.” Tử Liên đem tin tức mình nghe được thông báo cho nàng.        
          “Thật không?” Vân Yên quay đầu ra hướng phát ra âm thanh hỏi: “Vương đang huấn luyện bọn họ ở đâu?” Nghe âm thanh hẳn là ở trong hoàng cung.     
          “Huấn luyện tại sân phía nam.” Tử Liên đáp.     
          “Dìu ta đến xem thử.” Vân Yên phân phó, nàng rất muốn được nhìn thấy thân ảnh cường tráng của những người lính. Nhưng trước đây nàng đều không có cơ hội.        
          “Nương Nương, người nào không được sự cho phép của Vương mà dám tới gần đó sẽ bị xử tử.” Tử Liên ngăn lại, giải thích.        
          “Vậy được rồi, ta ở nơi này nghỉ một chút, ngươi mau đi đi.” Vân Yên phân phó, nàng ta đi rồi, mình có thể đi xem trộm, xem Long Vương bách chiến bách thắng huấn luyện binh lính như thế nào.        
          “Nương Nương, vậy nô tỳ đi sắc thuốc cho người.” Tử Liên nói xong rời đi.        
          Vân Yên đợi nàng đi rồi mới đứng dậy, nhẹ nhàng đi ra khỏi Tử Yên các, liền ngẩn người, hoàng cung lớn như vậy, nàng nên tìm thế nào? Mặc kệ, cứ đi theo hướng âm thanh truyền đến.
          Trên đường đi, may mắn người trong hoàng cung không biết nàng, có gặp cung nữ, thái giám cũng vội vàng đi qua. Thanh âm càng ngày càng rõ ràng, nàng đi đến một bức tường rất cao, bọn họ hẳn là ở bên kia bức tường.      
          Nhìn đến bức tường cao gấp đôi mình, nàng không biết nên làm thế nào vượt qua? Trèo tường nàng không đủ lực, mà bên cạnh lại không có cái thang nào. Nàng chỉ có thở dài.        
          “Ngươi muốn trèo qua?” Một thanh âm phía sau vang lên.        
          “Ừ…” nàng theo bản năng gật đầu, đột nhiên cả kinh quay lại liền thấy một nam nhân cao lớn, khôi ngô đang đứng đó nhìn nàng chằm chằm. Cho đến khi nhìn rõ người mới tới nàng kinh ngạc hô lên: “Là ngươi…” Sao có thể là hắn? Hắc Ưng.       
          “Nhìn thấy ta vui mừng như vậy sao?” Hắc Ưng đáp, tay ôm lấy nàng bay lên trên cây. “Giờ đã nhìn rõ chưa?”        
          Vân Yên lúc này mới nhìn rõ bên ngoài là một sân rộng, có rất nhiều binh sĩ xếp hàng chỉnh tề ngay ngắn ở nơi đó. Tay cầm binh khí hô to khẩu hiệu làm phấn chấn lòng người. Long Hạo Thiên đứng ở phía trước tự mình chỉ huy, bộ dáng dị thường anh tuấn tiêu sái khiến nàng nghĩ tới phụ thân, tới ca ca, vẻ mặt trở nên ảm đạm.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:29 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 037 — Làm nữ nhân của ta
          “Không vừa ý sao?” Hắc Ưng nhìn ánh mắt nàng rũ xuống, đột nhiên hỏi. Vừa rồi rõ ràng ánh mắt nàng còn phát sáng.        
          Vân Yên lúc này mới phát giác mình đang gắt gao tựa vào ngực hắn, có chút không tự nhiên, vội giãy dụa: “Ngươi đưa ta xuống đi.” Nàng cũng không muốn Long Hạo Thiên nhìn thấy, lại càng không có thói quen tiếp xúc thân mật như vậy với một nam nhân.        
          “Ngươi không phải muốn xem hay sao? Vì sao phải xuống? Ngươi sợ à?” Hắc Ưng nhìn chằm chằm nàng.        
          “Không phải sợ, là… chúng ta cô nam quả nữ ở cùng một chỗ như vậy sẽ khiến người ta hiểu lầm.” Vân Yên nói, dù sao nàng cũng coi như là một phụ nữ đã có chồng.       
          “Hiểu lầm?” Hắc Ưng cười, tay giúp nàng vén mái tóc bị vướng vào nhánh cây, cúi đầu nói bên tai nàng: “Đã bị hiểu lầm rồi còn để ý chuyện này sao? Huống chi đó cũng không phải tội danh của ta, nhưng nếu hắn muốn định tội, ta sẽ khiến nó trở thành sự thật.”      
          “Ngươi muốn làm gì?” Vân Yên khẩn trương nhìn hắn, ánh mắt tà ác của hắn thật giống Long Hạo Thiên, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.       
          “Ngươi nói xem.” Mặt Hắc Ưng cố tình ghé sát mặt nàng, tay ôm siết eo của nàng. “Ngươi đã cứu ta một mạng, vì ta mà suýt chút nữa đã bị hắn hành hạ đến chết. Ngươi nói xem, phần ân tình này ta có phải nên báo đáp?”        
          “Không cần, ta không phải muốn cứu ngươi, chỉ là trong lúc vô tình cứu ngươi mà thôi. Cái còi kia ta đã trả lại cho ngươi rồi, ta cũng không cần ngươi báo đáp. Ngươi đi đi…” Vân Yên cuống quýt giải thích, nàng không hi vọng tự tìm phiền hà cho chính mình.       
          “Ngươi lo lắng như vậy làm gì?” Nhìn mồ hôi chảy đầy trên mặt nàng, Hắc Ưng hoàn toàn không để ý lời nói của nàng, từ trong người lấy ra khăn lụa nhẹ nhàng giúp nàng lau đi.        
          “Đưa ta xuống đi.” Thân thể Vân Yên căng thẳng, nghiêm mặt giận dữ. Bởi vì đang ở trên cây, nàng mới không thể đẩy hắn ra. Đương nhiên, nếu hắn cố ý nàng có giãy dụa cũng không xong.        
          “Tức giận ư? Bộ dáng tức giận của ngươi thật đẹp.” Hắc Ưng thế nhưng không có một chút tức giận nào, thực bình tĩnh làm cho người khác nhìn không ra ý nghĩ của hắn.      
          “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Vân Yên đã thật sự nổi giận rồi.    
          “Biến ngươi trở thành nữ nhân của ta.” Hắc Ưng lúc này mới nhấn mạnh từng từ. Đây chính là mục đích mà hắn tới đây.     
          “Điên rồi, ta nói một lần nữa thả ta đi xuống, nếu không…” Vân Yên còn chưa nói xong đã bị hắn chặn lại.       
          “Nếu không làm sao? Ngươi tốt nhất không nên uy hiếp ta, nếu không ta lập tức khiến ngươi trở thành nữ nhân của ta nha.” Ngữ khí của hắn đột nhiên lạnh lùng, ôm chặt eo của nàng, tay càng tăng thêm lực.        
          Vân Yên nhìn bộ dáng hỉ nộ vô thường của hắn, đột nhiên hiểu được, khóe môi khẽ cong lên: “Ngươi muốn lợi dụng ta để đối phó với Long Hạo Thiên sao? Một người đàn ông mà làm như vậy không cảm thấy đê tiện ư?”        
          Hắc Ưng ngẩn người, nhìn chằm chằm nàng, hắn tuyệt đối không tin Long Hạo Thiên đem chuyện xảy ra giữa bọn họ nói cho nàng. Khóe môi tà ác cười: “Đê tiện so với không có biện pháp cái nào tốt hơn?”        
          Vân Yên không khỏi rùng mình, không muốn cùng hắn nói thêm gì nữa. Nghiêm túc nhìn hắn: “Hãy buông tha cho ta, nếu ngươi cảm kích ta đã cứu ngươi một mạng vậy hãy buông tha cho ta đi. Ta không muốn dính vào ân oán của các ngươi, ta chỉ cầu có một cuộc sống bình lặng.”
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:48 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 038 — Đánh giá
          “Cuộc sống bình lặng? Ngươi cho rằng ngươi còn có thể có sao? Từ ngày ngươi cứu ta, đã nói lên ngươi sẽ không thể bình lặng sống được nữa. Không phải ta không đáp ứng, mà là hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi. Hiện tại chỉ có ta mới có thể bảo vệ chu toàn cho ngươi.”Hắc Ưng nói, ý tứ thực rõ ràng, chính là ngươi chỉ có thể dựa vào ta.    
          “Ta có thể, chỉ cần ngươi buông tha cho ta, ta có thể…” Vân Yên dị thường kiên định nói với hắn, không có hắn, Long Hạo Thiên còn có lý do gì ghi hận với nàng.        
          “Thật ngây thơ.” Hắc Ưng lạnh lung cười châm biếm, nâng cằm của nàng lên, đột nhiên hôn nàng một cái: “Đời này ngươi nhất định sẽ bị ràng buộc với ta, đây chính là số mệnh của ngươi, nên chấp nhận đi.” Nói xong từ trong ngực lấy ra cái còi đã đặc biệt buộc vào một sợi dây hồng, đeo lên cổ nàng.      
          Thời điểm môi hắn chạm vào mặt nàng, Vân Yên mắt đã muốn trừng lớn, hoàn toàn quên mất phản kháng, sau khi phản ứng lại mới hung hăng đánh vào hắn, vẻ mặt phẫn nộ: “Ngươi thật là vô sỉ.”       
          “Ngươi dám đánh ta?” Hắc Ưng sắc mặt xanh mét, lấy tay bóp cổ nàng.        
          Đang huấn luyện binh lính, Long Hạo Thiên nhạy bén nghe được tiếng vang lớn, liền quát: “Ai? Mau ra đây?” Lập tức bay về phía âm thanh vừa phát ra.        
          Hắc Ưng ôm lấy nàng đáp xuống mặt đất, không có nửa vẻ sợ hãi nhìn hắn: “Là ta.” Tay không có ý buông ra, vẫn gắt gao giữ lấy eo nàng.       
          “Là ngươi?” Long Hạo Thiên nghiến răng nói ra hai chữ, nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt bắn ra tia sáng hung hăng muốn giết người.       
          Vân Yên biết bây giờ bản thân có miệng cũng khó giải thích. Không biết có bão táp gì đang chờ đợi mình? Nhưng nàng cũng không còn đường nào để lựa chọn.        
          “Ngươi dám tự tiện xông vào hoàng cung của Bổn Vương?”Long Hạo Thiên oán hận nhìn hắn, gắt gao nắm chặt bảo kiếm trong tay.        
          “Ha ha… đừng nói khó nghe như vậy, cái gì mà tự tiện xông vào. Ngươi hẳn nên biết hoàng cung này ta đến và đi thoải mái, ngươi không làm gì được ta đâu.” Hắc Ưng cười ha hả, nhưng tiếng cười lại mang theo vài phần tang thương.        
          “Vậy sao? Ngươi quả là rất tự tin.” Long Hạo Thiên lộ ra nụ cười độc ác, vung tay lên, bên cạnh lập tức xuất hiện rất nhiều cung thủ.        
          Tâm Vân Yên run lên, nếu đồng loạt bắn lên như vậy chẳng phải là vạn tiễn xuyên tim sao? Không còn nghi ngờ gì là hắn nhất định phải chết.      
          “Có tiến bộ, hóa ra đã sớm chuẩn bị tốt.” Hắc Ưng tán thưởng, tiếp đó chuyển đề tài: “Chỉ là… đáng tiếc…” 
          Mọi người còn chưa hiểu rõ lời nói của hắn liền thấy đằng sau cung thủ xuất hiện một đám hắc y nhân trong tay cầm kiếm chĩa thẳng vào lưng bọn họ. Chỉ cần một mũi tên bắn ra lập tức người đó sẽ chết dưới mũi kiếm này.       
          Vân Yên thầm giật mình, Hắc Ưng cuối cùng là người thế nào? Hắn có đúng là cường đạo không? Không, nếu không hắn sẽ không dụng tâm sắp xếp tỉ mỉ và bất ngờ như vậy.        
          Sắc mặt Long Hạo Thiên lập tức thay đổi, gắt gao nắm chặt tay, cuối cùng lại trầm tĩnh, vẻ mặt không cam lòng nhưng vẫn vung tay, ý bảo bọn họ lui ra sau,dán mắt theo dõi hắn: “Xem như ngươi lợi hại. Nhưng mà, một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi chết dưới mũi kiếm của ta.”         
          “Ta sẽ đợi.” Hắc Ưng đột nhiên buông nàng, lập tức đẩy nàng ra ngoài, thân ảnh biến mất, giữa không trung truyền đến thanh âm: “Có điều, trước khi ta chết, muốn nhờ ngươi chăm sóc nữ nhân của ta.”
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:49 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 039 – Giới luật cung
“Bây giờ ngươi còn gì để nói?” Long Hạo Thiên phẫn nộ đến gần nàng.
Vân Yên thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của hắn, vô thức lui về phía sau từng bước, biết giải thích cũng vô dụng nhưng vẫn  giải thích: “Hắn bỗng nhiên xuất hiện, ta cũng không biết sao lại thế này?”
“Không biết sao lại thế này? Ngươi tưởng bổn vương là đứa trẻ ba tuổi à? Tin lời ngươi nói sao?” Đột nhiên Long Hạo Thiên tiến đến phía sau, giận dữ nắm chặt quần áo của nàng, phát tiết tất cả tức giận lên thân thể nàng.
“Ngươi muốn ta phải giải thích thế nào thì ngươi mới có thể tin?” Vân Yên nhìn hắn, biết thật ra lúc này hắn sẽ không nghe mình giải thích, hắn vốn đã nhận định mình có quan hệ với Hắc Ưng rồi, cho nên hắn mới không cần giải thích.
“Giải thích thế nào? Ngươi không cần phải giải thích? Bổn vương cũng không muốn nghe.” Tay Long Hạo Thiên bỗng bóp lấy cổ nàng, chỉ hơi dùng lực một chút là cổ nàng có thể gãy.
Sắc mặt Vân Yên đỏ bừng nhưng lại không giải thích không vùng vẫy nữa, nếu hắn muốn nàng chết thì nàng còn có thể sống sao? Quên đi, phó mặc cho số phận thôi.
 Ngay khi nàng cảm giác được hô hấp ngày càng khó khăn, hắn bỗng buông lỏng tay, hô: “Người đâu.”
“Vương có gì dặn dò?” Hai gã thị vệ đi đến rất nhanh.     
“Giao nàng cho Lâm ma ma, tối nay dùng nàng đặt thức ăn.” Long Hạo Thiên dặn dò, trong mắt đều là thù hận lại mang theo chút nham hiểm.
Hai gã thị vệ lập tức đưa nàng đi.
“Buông ra, ta tự đi.” Vân Yên quát, không muốn để họ động vào người, chính nàng cũng không biết vì sao hắn lại bảo dùng nàng đặt thức ăn, muốn nàng làm cung nữ à?
Thị vệ đưa nàng đến giới luật cung.
“Lâm ma ma, Vương sai chúng tôi đến nói cho ma ma biết, đêm nay Vương muốn dùng Yên phi nương nương đặt thức ăn.” Thị vệ nói.
“Nô tỳ đã hiểu, xin bẩm báo lại với Vương là nô tỳ nhất định làm tốt.” Lâm ma ma đáp, nhìn thoáng qua Vân Yên.
Ánh mắt âm u kia khiến Vân Yên dựng cả tóc gáy, nàng mơ hồ cảm giác được sự việc không phải đơn giản như vậy
“Chúng ta cáo từ trước.” Thị vệ xoay người rời đi.
Lúc này Lâm ma ma mới nhìn nàng chằm chằm, bước từng bước một đến bên nàng, khóe miệng cười lạnh lùng: “Yên phi nương nương, thật không ngờ người lại rơi vào trong tay nô tỳ.”
Vân Yên nhìn dáng vẻ tiểu nhân đắc ý của bà ta,  cũng chỉ mắt lạnh liếc bà ta một cái,không nói chuyện cũng không cười.
 “Không nói sao?” Giọng Lâm ma ma cất cao, vừa cất giọng thì tay đã túm lấy tóc nàng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta hận nhất là người như ngươi, trước mặt ta mà còn muốn giả vờ à, ngươi còn non lắm.”
Da đầu bị kéo thật đau, Vân Yên lấy tay muốn vùng vẫy thoát khỏi bà ta, nhưng thân thể quá yếu ớt, không có một tia sức lực, chỉ có thể trừng mắt giận dữ: “Ta và ngươi không thù không oán, việc gì ngươi phải gây khó dễ cho ta? Mười năm phong thủy luân chuyển (ý nói mọi chuyện đều có thể thay đổi), ngươi không nghĩ đến đường lui của mình sao?”
“Yên phi nương nương, ngươi muốn trách thì trách mạng ngươi không tốt đi, không phải nô tỳ muốn làm khó ngươi, mà là Vương căn dặn ta làm vậy, hơn nữa ngươi cũng thật không biết điều, ngươi là một công chúa chẳng lẽ lại không biết quy củ trong hoàng cung này à?” Lâm ma ma nhìn sắc mặt tái nhợt, bộ dáng vô lực của nàng, chỉ trách nàng ở trong hoàng cung lại không biết lấy lòng mình, nàng chịu tội cũng là xứng đáng thôi, ai bảo hoàng cung chính là nơi ăn thịt người a.
“Hừ hừ.” Vân Yên hừ lạnh một tiếng: “Ngươi xứng sao?”
Sắc mặt Lâm ma ma khẽ biến, đầu tiên cho là nàng đã thông suốt nhưng không ngờ vừa mở miệng là nàng đã vũ nhục mình, tay dùng lực giật tóc nàng xuống, đạp nàng nằm trên mặt đất: “Vậy thì đừng trách nô tỳ lòng dạ độc ác.”
Bà ta hướng về phía ngoài cửa, lên giọng phân phó: “Người đâu?”
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:50 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 040 — Hình phạt riêng
“Ma ma có gì sai bảo?” Chẳng bao lâu, hai cung nữ tiến đến, hành lễ nói.
“Chăm sóc Yên Phi nương nương của chúng ta cho thật tốt, không được lưu lại dấu vết, Vương vẫn còn cần dùng.” Lâm ma ma ngồi một bên phân phó, các nàng đều là cánh tay đắc lực mà bà ta cất nhắc, đương nhiên hiểu ý nghĩa lời nói của mình.
“Dạ.” Cung nữ hiển nhiên đã trải huấn luyện, lập tức hiểu ý bà, từ bên cạnh lấy ra một hộp châm nhỏ đi tới.
Ánh mắt Vân Yên lập tức lộ ra tia hoảng sợ cùng hoang mang, nàng mơ hồ nghe Vân La nói qua khi nàng còn bé tận mắt thấy có người dùng châm giết chết một cung nữ, lại khiến cho người ta không tìm ra miệng vết thương cùng nguyên nhân. Vì thế Vân La bị dọa đến phát bệnh vài ngày. Chẳng lẽ bọn họ cũng định…
Nhìn các nàng từng bước lại gần, Vân Yên theo bản năng ôm chặt lấy mình, lại không có chỗ tránh né, nàng đột nhiên cảm thấy thật sự bất lực.
“Còn không mau tranh thủ thời gian hầu hạ nương nương.” Lâm ma ma ngồi đó uống trà, ra lệnh, dường như đang mong đợi xem nỗi thống khổ của nàng.
“Vâng” Lúc này một cung nữ mới tiến đến đè lên nàng, một cung nữ khác cầm trong tay một châm dài, mảnh, đâm vào nàng.
“Các ngươi muốn làm gì? Thả ta ra. Lâm ma ma, ngươi đây là lạm dụng tư hình, ngươi không sợ ta sẽ nói với Vương sao?” Vân Yên giận dữ quát mắng, bà ta thật sự coi trời bằng vung sao? Hoàng Cung sao lại có thể đen tối như vậy?
“Ha ha… nói với Vương? Yên Phi nương nương, nô tỳ nên nói ngươi ngây thơ hay là nói ngươi ngu ngốc đây. Người đã vào đến giới cung này mà còn muốn có ngày thoát ra sao? Nô tỳ có thể khẳng định cho người biết, những nương nương đã từng vào nơi này hiện giờ đều đang nằm tại hoàng lăng (lăng mộ hoàng gia).” Lâm ma ma bật cười lớn, cứ như vừa được nghe một câu chuyện cười trong thiên hạ.
“Vậy ngươi hãy cho ta được chết thoải mái.” Vân Yên nhắm mắt lại, đối với nàng bây giờ chết có lẽ là một loại giải thoát.
“Yên Phi nương nương, đáng tiếc, đã đến nơi này, muốn chết cũng không phải dễ dàng như vậy. Nếu như chết có thể giải quyết được vấn đề, còn cần gì một nơi giới luật cung như thế này.”Lâm ma ma ác độc nói, nháy mắt với cung nữ. “Sao còn chưa động thủ.”
Cung nữ không dám chậm trễ, cầm lên một cây châm mảnh, nắm ngón tay nàng, trước khi nàng kịp giãy dụa, thuần thục đâm vào.
“……..”  một hồi đau đớn làm cho Vân Yên kêu to một tiếng, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể mềm nhũn, liền hôn mê bất tỉnh…
“Mama, nàng ngất rồi.” Cung nữ lập tức dừng tay lại.
“Ngất thì làm cho nàng tỉnh lại.” Lâm ma ma hời hợt nói, trước đến giờ đều làm vậy.
“Mama, nô tỳ nghe nói vài hôm trước Yên Phi nương nương bị ngất, thiếu chút nữa đã chết, về sau thái y nói thân thể nàng rất suy yếu, nô tỳ sợ nàng không chịu được, chẳng may nếu xảy ra chuyện gì thì không hay, tối nay Vương còn dung nàng đặt thức ăn…” Cung nữ nhắc nhở , chỉ sợ thật sự xảy ra sự tình, các nàng sẽ trở thành người chịu tội thay.
Lúc này Lâm ma ma mới sửng sốt, nàng ta nói quả thật có lý, tuy nhiên Vương căm hận nàng như vậy, lại không muốn lấy mạng nàng. Nếu quả thật có chuyện gì thì đối với mình cũng không tốt. Nghĩ vậy bà ta mới nói: “Vậy thật quá dễ dàng cho nàng rồi. Thả nàng ta ra, cứ theo như lời Vương dặn dò mà làm.”
“Dạ, nô tỳ tuân mệnh.” Cung nữ lúc này mới dìu nàng ra ngoài chuẩn bị.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:50 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 041 — Nữ thịnh thể 1
          Lúc Vân Yên tỉnh lại liền cảm thấy đầu ngón tay đau đớn, mở to mắt định xoay người. Lập tức cung nữ bên cạnh liền nhắc: “Yên Phi nương nương, người không thể cử động.”
             Không thể cử động? Nàng sợ run, cảnh giác nhìn gian phòng tráng lệ dị thường xa hoa, nơi nơi đều là một màu vàng chói mắt chứ không phải giới luật cung lúc trước. Ánh mắt hạ xuống một chút, chợt nuốt một ngụm khí lạnh, toàn thân nàng có điểm không đúng. Bởi vì, trên ngực nàng đặt hai đóa mẫu đơn kiều diễm, phía dưới bụng là một lá sen. Nàng nằm thẳng tắp trên một cái bàn nhẵn bóng, chung quanh thân thể được phủ đầy hoa tươi.
          “Các ngươi đang làm cái gì vậy?” Vân Yên vừa thẹn vừa giận, ngồi dậy ném đi đóa hoa mẫu đơn trước ngực, định bước xuống thì bị cung nữ bên cạnh ngăn lại.
          “Nương nương, vạn lần không thể. Đây chính là mệnh lệnh của Vương, không thể cãi lời.”
          ‘ Ngươi nói cho ta biết đây là làm cái gì ? Quần áo của ta đâu rồi.’  Vân Yên nhìn xung quanh không thấy quần áo của mình, mặc dù có đứng dậy cũng không thể như vậy đi ra ngoài.
          ‘Nương nương, người không biết sao ?’ Cung nữ có chút kinh ngạc nhìn nàng, vốn tưởng nàng đã hiểu rõ rồi.
          ‘Ta cần biết cái gì ?’ Vân Yên hỏi lại nàng ta, bản thân chỉ muốn biết vì sao lại như vậy ?
          ‘Nương nương, đây là truyền thống của hoàng cung Long Triều, chính là để người phụ nữ thuần khiết nằm ở nơi đó. Sau đó, đặt đồ ăn lên người nàng. Mùng một đại niên hàng năm đều bái thần linh bày tỏ lòng sùng kính. Sau khi bái tế, Vương sẽ tự mình hưởng thụ. Người phụ nữ dùng để tế bái được chúng ta gọi là NỮ THỊNH THỂ. Bình thường Vương sẽ không làm như vậy.’ Cung nữ giải thích. Thật kỳ quái, Vương vì sao lại lấy Nương nương làm NỮ THỊNH THỂ, mà hôm nay lại cũng không phải là mùng một ?
          Vân Yên nghe xong lời của nàng thì kinh ngạc nhìn nàng, không biết trên đời này còn có chuyện dùng thân thể nữ nhân để đặt thức ăn lên. Chính là, nữ nhân kia không phải sẽ nhận hết nhục nhã ? Bật thốt lên hỏi : ‘Vậy những nữ tử làm nữ thịnh thể thì sao ?’
          ‘Vương sẽ ban cho nàng tặng phẩm đủ cho nàng sống cả đời, nhưng phải lưu lại hoàng cung sống cô độc suốt quãng đời còn lại.’ Cung nữ trả lời.
          Vân Yên lúc này mới gật đầu, đúng vậy, nữ tử như thế sao có thể lập gia đình được ?
          ‘Nương nương, người mau nằm lên đi, các mama sắp đến rồi.’ Cung nữ vội vàng nhắc nàng, nếu để bọn họ nhìn thấy sẽ bị quở trách.
          Vừa dứt lời, cửa đã bị đẩy ra, Lâm ma ma mang theo cung nữ đi vào, trong tay các nàng đều mang theo thức ăn sơn hào hải vị.
          Vân Yên vừa thẹn vừa giận, may mắn nhìn thấy trên bàn có một khăn trải bàn trắng, không hề nghĩ ngợi liền bao lấy thân thể của mình.
          ‘Có chuyện gì vậy ? Không phải sai ngươi trông coi sao?’Nhìn trong phòng một đống hỗn độn, Lâm ma ma tức giận, một cái tát vang lên.
          ‘Mama, là… là… nương nương không chịu.’ Cung nữ bị dọa lập tức quỳ xuống.  
          ‘Phế vật.’ Lâm ma ma mắng một tiếng, lúc này mới nói với nàng: ‘Nương nương, nô tỳ khuyên ngươi nên nghe lời, đây chính là mệnh lệnh của Vương.’        
          ‘Ngươi hãy nói với hắn dùm ta năm chữ ‘THÀ CHẾT KHÔNG CHỊU NHỤC.’ Vân Yên nhìn chằm chằm bà ta, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ.
          “Việc này không phải do ngươi quyết định.” Lâm ma ma nói, nàng càng chống đối như vậy, chính mình càng có thêm cơ hội tra tấn nàng.    
          “Vậy ngươi cứ thử xem.” Vân Yên cười lạnh, bản thân mình không phối hợp, để xem bà ta có thể làm thế nào?
          “Nô tỳ đã sớm chuẩn bị tốt.” Lâm ma ma cười, từ trong người lấy ra một bình dược. “Muốn biết đây là cái gì không?”
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:52 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 042– Nữ thịnh thể 2
Vân Yên chính là nhìn chằm chằm vào bà ta, thân thể không khỏi run rẩy một chút. Không biết bà ta lại muốn giở thủ đoạn ác độc gì nữa?       
          “Đây là thứ chuyên dùng để đối phó với những kẻ không biết nghe lời. Chỉ cần ngươi uống xong, toàn thân sẽ mất đi tri giác, tùy ý để người khác an bài. Tuy nhiên, trí óc của ngươi lại dị thường rõ ràng.” Lâm ma ma cầm bình dược, không nhanh không chậm đi về phía nàng.        
          Vân Yên cố áp chế sợ hãi trong lòng, gắt gao ôm lấy thân thể mình, trừng mắt nhìn bà ta: “Ngươi làm như vậy không sợ báo ứng sao? Ngươi không muốn tích chút đức cho kiếp sau của mình sao?”         
          “Báo ứng?” Lâm ma ma cười lạnh. “Làm nô tài chỉ biết nghe theo mệnh lệnh, nếu không làm theo, chỉ sợ chưa gặp báo ứng đã chết rồi. Chuyện của kiếp sau ai biết sẽ thế nào. Hôm nay ngươi bị như vậy có phải kiếp trước đã không tích phúc cho mình không? Ngươi đừng nên phí lời vô ích.”
          Nói xong ra hiệu cho cung nữ giữ lấy nàng.        
          Vân Yên tự biết mình không thể phản kháng lại, nhưng nàng không cam lòng, cũng không thể để cho họ sắp đặt. Không có thời gian nghĩ nhiều, nàng nhảy khỏi bàn, hung hăng hướng đến góc bàn lao đến. Chết là xong hết mọi chuyện.        
          “Mau ngăn nàng lại.” Lâm ma ma nhận ra được nàng muốn làm gì liền hô to.        
          Cung nữ bên cạnh nhanh tay kéo lấy khăn trải bàn đang quấn trên mình nàng, khiến nàng té ngã xuống.      
          “Muốn chết sao? Ta đã từng nói với ngươi, tiến vào nơi này muốn chết cũng không có dễ dàng như vậy đâu.” Lâm ma ma ngồi xổm, ánh mắt lạnh băng, lấy tay bóp trụ miệng nàng, không chút do dự cầm thuốc nước trong tay đổ vào miệng nàng.      
          Vân Yên căn bản không kịp nhổ ra đã bị bà ta ép nuốt xuống.        
          “Người ương ngạnh đến đâu, qua tay nô tỳ đều phải ngoan ngoãn nghe lời.” Lâm ma ma cười đắc ý, người ương ngạnh như nàng cũng không phải chưa từng thấy qua.       
          Vân Yên căm phẫn nhìn bà ta, tại sao lại có thể ác độc đến như vậy, bà ta là ma quỷ chứ không phải con người.        
          “Nương nương, đừng dùng ánh mắt này nhìn nô tỳ. Muốn trách chỉ có thể trách mệnh ngươi không tốt, khiến cho Vương không thích ngươi.” Khóe miệng Lâm ma ma thật khó coi, lập tức dặn dò cung nữ: “Thu dọn lại cái bàn, đặt nương nương lên đó.”        
          “Dạ.” Mấy cung nữ lập tức ba chân bốn cẳng nâng nàng dậy, sửa lại khăn trải bàn rồi đem nàng đặt lên trên bàn.        
          Vân Yên lúc này mới cảm giác được cả người mình không còn chút khí lực nào, muốn giãy dụa lại vô năng vô lực, cánh tay không thể nhấc lên được.        
          “Mang các thứ chuẩn bị cho Vương tới đây.” Lâm ma ma phân phó.        
          “Dạ.” Cung nữ đặt đồ trang trí vừa rồi lên người nàng. Vân Yên nhìn thấy các nàng ở trên người mình bận rộn sắp đặt, khuất nhục nhắm mắt lại, mặc cho nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.      
          Nàng chỉ muốn một cuộc sống yên ổn, tại sao lại khó như vậy? Rõ ràng nàng cùng hắn không có quan hệ gì, sao nàng phải thừa nhận?        
          “Ma ma, đã chuẩn bị xong rồi.” Cung nữ nói.        
          Lâm ma ma lúc này mới nhìn thấy trước mắt một hình ảnh hoàn mỹ. Từ trên ngực xuống dưới chân đều bày biện rất nhiều thức ăn với đầy đủ màu sắc, hương vị và kiểu dáng, nhìn lại mọi thứ đều ổn thỏa mới hạ lệnh: “Tất cả lui hết đi.”       
          “Dạ.” Tất cả cung nữ đều đi ra ngoài.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:54 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 043 — Nữ thịnh thể 3
          Lâm ma ma lúc này mới đi đến trước mặt nàng, tấm tắc lên tiếng: “Nương nương, dáng vẻ hoa lê dưới mưa của ngươi thật khiễn người ta đau lòng, chỉ tiếc…” Bà ta còn chưa nói xong chợt nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, vội vàng ngừng lại.
          Liền thấy Long Hạo Thiên một thân áo trắng, nắm tay Lệ Phi nương nương đi vào, vội quỳ xuống đất hành lễ: “Nô tỳ tham kiến Vương, tham kiến Lệ phi nương nương. Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, mời Vương cùng Nương nương dùng bữa.”
          “Lui xuống trước đi.” Hắn phất tay phân phó.
          “Dạ.” Lâm ma ma lui ra ngoài.
          Lệ phi nương nương? Trong lòng Vân Yên run lên, nghĩ đến bản thân như vậy xuất hiện trước mọi người, nước mắt từ trong khóe mắt càng rơi nhiều hơn..
          “Vương, đẹp quá… thật xinh đẹp…” Lệ phi nhìn thấy trước mắt một hình ảnh xinh đẹp, không nhịn được mà thốt lời tán thưởng. Trước kia đã từng nghe nói nhưng chưa từng được thấy tận mắt, không ngờ lại giàu tình thơ ý họa như vậy.
          “Thật không? Đẹp chỗ nào?” Long Hạo Thiên ôm nàng ngồi xuống, nhìn Vân Yên mắt đầy lệ, khóe môi khẽ nhếch môi, trong lòng đột nhiên vui vẻ. Nếu Hắc Ưng nhìn thấy bộ dáng này của nàng sẽ thế nào?
          “Chỗ nào cũng đẹp. Vương, người cũng thật biết hưởng thụ nha, sắc, hương, vị… đã có mỹ nhân còn thêm mỹ thực.” Lệ phi mềm mại tựa vào trước ngực hắn, giọng nói có chút ê ẩm.
          “Có đẹp cũng đâu bằng nàng.” Long Hạo Thiên dùng lực tay khẽ nắn vuốt eo nàng.
          “Vương, người thật xấu. Không được, vậy Vương cũng phải nói thần thiếp đẹp chỗ nào?” Lệ Phi mang một bộ dáng không thuận theo, không buông tha, làm nũng hắn.
          “Ánh mắt… cái mũi… cái miệng  nhỏ nhắn…” Long Hạo Thiên cố ý ngừng lại một chút, mắt tối lại “… còn có của ngươi…”tay của hắn còn đặt trên người nàng.
          “Vương…” Lệ phi thẹn thùng,ở nơi này mà Vương có thể không kiêng dè chút nào.
          Vân Yên hận lúc này tai mình không thể điếc, không cần phải nghe những lời này. Chính nàng còn không muốn đối mặt đây, nhưng bọn họ thật không biết xấu hổ.
          “Lệ phi có muốn nhìn xem bộ dáng của nàng hay không?”Long Hạo Thiên đột nhiên hỏi, mục đích của hắn thật rõ ràng, là muốn nhục nhã nàng.
          “Muốn chứ.” Trong lòng Lệ phi hồi hộp một chút, nhưng nàng biết nhìn mặt đáp lời, theo ý tứ của hắn mà đáp ứng.
          Vân Yên lập tức hoảng sợ, ánh mắt mang theo lệ. Bởi vì nàng biết trước ngực mình bị người đặt hoa mẫu đơn che lấp, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
          Con ngươi của Long Hạo Thiên đảo qua ánh mắt hoảng sợ của nàng, tay chậm rãi dừng lại trên ngực nàng.
          “Không được.” Vân Yên rốt cục nhịn không được hét lên, nàng không muốn, nàng không muốn bị hắn làm nhục như vậy.
          Nhưng, ngay tại thời điểm nàng hô lên, đóa hoa mẫu đơn đã rơi xuống đất rồi. Cơ thể nhỏ nhắn của nàng liền trần trụi trước mắt bọn họ.   
          “Lệ phi, thế nào?” Long Hạo Thiên nhìn nàng ở trong lòng ngực hỏi, trong khi tay vẫn còn đặt trên ngực Vân Yên.     
          “Vương nói đẹp là đẹp mà.” Lệ Phi có chút xấu hổ, cũng có chút ghen tị.        
          “Có muốn nhìn xem chỗ khác không?” Long Hạo Thiên lại hỏi…
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:56 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 044 — Nữ thịnh thể 4

“Được.”
Lệ Phi đáp, nàng có thể nói không được sao? Tuy rằng nàng một chút cũng không muốn nhưng nàng biết Vương đưa nàng tới chính là cùng phối hợp với hắn diễn trò, vậy chính mình nên cố gắng một chút, lập tức nói: “Không bằng để thần thiếp đem đồ ăn đặt ra một bên, chúng ta từ từ xem.”      
          “Ha ha… Tiểu yêu tinh, được lắm.” Long Hạo Thiên cười lớn, đó chính là tâm ý của hắn.        
          “Vô sỉ, ngươi không cần hành hạ ta nhục nhã như vậy. Nếu ngươi đã cho rằng ta có tội, vậy hãy cho ta một chút thoải mái, giết ta đi.” Vân Yên giận dữ trừng mắt với hắn, giờ phút này, nàng thực xấu hổ muốn chết đi, nhưng nàng không thể động đậy, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Đầu túa ra đầy mồ hôi lạnh.        
          Lệ Phi sửng sốt nhìn hắn, thấy hắn không có ý muốn mình dừng tay, đành phải đem tất cả thức ăn đặt sang bên cạnh.        
          Long Hạo Thiên tựa như không nghe thấy lời nói của nàng, nhìn thân thể nàng dần dần hiện ra, đột nhiên quay đầu lại nói:“Hẳn là nên để Hắc Ưng cùng đến thưởng thức có phải hay không? Xem nữ nhân của hắn như thế nào?”        
          “U Linh Vương…” Vân Yên hét lớn, nàng đã phẫn nộ đến mất đi lý trí. “Nếu ngươi muốn ta chết chỉ cần ra một thánh chỉ là có thể, vì sao phải cho ta một tội danh lớn như vậy. Ngươi không xứng với ba chữ ‘U LINH VƯƠNG’. Nếu ta thật sự là nữ nhân của Hắc Ưng, hắn có thể ném ta ở đây, mặc kệ sống chết sao? Hắn sẽ để ta bị ngươi làm nhục như vậy sao? Ngươi có biết không? Ngươi thật sự rất đáng thương hại, tự mình không đủ bản lĩnh đối phó với hắn, phải đi tra tấn một nữ nhân như ta.”        
          Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt tích tụ lửa giận.        
          Lệ Phi cảm nhận được bầu không khí không bình thường, thật thông minh ngồi ở một bên không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn hai người.        
          “Ngươi tức giận? Có phải cũng thấy mình buồn cười hay không? Ngươi làm nhục phi tử của mình chẳng phải chính là làm nhục ngươi. Hắc Ưng nhất định đang ở một nơi bí mật nào đó mà cười trộm. Chỉ một điểm này, ngươi đã không bằng hắn. Nếu cho ta một cơ hội, nhất định sẽ lựa chọn làm nữ nhân của hắn.”Vân Yên đã muốn nhịn không xong, chỉ quan tâm chính mình đang tràn ngập phẫn nộ.        
          “Bổn vương sẽ cho ngươi cơ hội, chỉ có điều ta sẽ cấp cho hắn một kẻ tàn hoa bại liễu.” Long Hạo Thiên hoàn toàn bị nàng chọc giận, câu nói: “chỉ cần cho ta cơ hội ta nhất định chọn làm nữ nhân của hắn” đã từng có một người nói qua như vậy.        
          “Ha ha…” Vân Yên bỗng cười ha hả theo dõi hắn một hồi, đáp lại “Đáng tiếc ta không nghĩ sẽ cho bản thân cơ hội.” Nàng vừa rồi đột nhiên nghĩ tới một thứ có thể giải thoát cho nàng.
          Long Hạo Thiên khẽ cau mày lập tức phản ứng lại. Nàng muốn làm gì?        
          “Muốn chết ư? Bổn vương sẽ không cho ngươi chết. Bổn vương nhất định khiến ngươi sống không bằng chết.” Lập tức vươn tay muốn ngăn lại nhưng không kịp, khóe môi nàng từng chút một chảy ra máu đỏ tươi. Thứ duy nhất nàng có thể động chính là đầu lưỡi. Nàng hướng về phía hắn cười đắc ý, rốt cục có thể giải thoát rồi.
          “Người đâu, truyền thái y.” Long Hạo Thiên nổi giận quát.
          “Dạ.” Tiểu Thuận Tử đang chờ ở bên ngoài vội vàng chạy đi.        
          Lệ Phi nương nương bị một màn trước mắt dọa đến khiếp sợ, hoàn toàn không ngờ nàng lại có thể tự sát. Còn có, Hắc Ưng là ai? Tại sao Vương lại hận nàng như vậy?
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:56 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 045 — Uy hiếp
          Thái y vội vàng chạy tới vừa định kiểm tra lại cho nàng thì thấy nàng gắt gao ngậm chặt miệng.        
          Ông khó xử nói: “Nương nương, mời người há miệng ra để thần kiểm tra.”       
          Vân Yên không thèm để ý, mắt nhắm lại tựa như không nghe thấy gì, mặc cho máu tươi từ trong miệng không ngừng chảy ra, nàng đã ôm quyết tâm phải chết.        
          “Nương nương, mời người há miệng ra để thần kiểm tra.”Thái y khó xử nói thêm lần nữa.        
          Nàng vẫn như cũ không hề phản ứng lại.        
          “Mở ra…” Long Hạo Thiên lập tức lấy tay bóp miệng nàng, biết là nàng cố ý, hắn dùng lực mạnh hơn bóp chặt lấy cằm nàng.        
          Miệng Vân Yên lập tức bị bắt mở ra, nghĩ muốn ngậm lại nhưng chỉ cảm thấy một trận đau đớn, chỉ có thể dùng ánh mắt trừng hắn, để tỏ vẻ phẫn nộ của mình.        
          “Mau kiểm tra đi.” Long Hạo Thiên ra lệnh.       
          “Dạ, Vương.” Thái y vội vàng kiểm tra, giúp nàng cầm máu, hơn nửa ngày mới đứng dậy nói: “Vương, đã không sao rồi, chỉ là đầu lưỡi bị thương, nghỉ ngơi vài ngày, uống thuốc vào sẽ khỏi.”       
          “Được, ngươi lui xuống trước đi.” Long Hạo Thiên phân phó.        
          ‘Dạ, thần cáo lui.’        
          Lúc này hắn mới đi đến trước mặt nàng, nhìn chằm chằm nàng, con ngươi ngập tràn lửa giận, đưa tay giúp nàng vén mái tóc đang bị xõa tung ra : ‘Muốn chết cũng phải hỏi xem bổn vương có đồng ý hay không đã ?’ Tay dùng lực, răng rắc một tiếng, làm cho cằm nàng trở lại như cũ.        
          Vân Yên cười lạnh, người muốn chết hắn cũng có thể ngăn cản sao ? Nàng có thể cắn lưỡi một lần, đương nhiên có thể cắn lần thứ hai, tuy rằng hiện tại rất đau, nhưng nàng chết còn không sợ, còn để ý gì đau đớn ?        
          ‘ Đừng cho rằng ta không biết ngươi đang nghĩ gì ? Muốn chết đúng không ? Nếu ngươi chết bổn vương lập tức xuất binh tấn công Vân Triều.’ Long Hạo Thiên lấy tay vuốt cằm nàng, lạnh giọng uy hiếp nàng. ‘ Nếu không có cách nào chế phục ngươi, ngươi nghĩ ta sẽ để cằm ngươi trở lại như cũ sao ?’        
          Vừa muốn cắn xuống, Vân Yên nghe được lời hắn nói liền giật mình. Ở nơi này hắn ngang nhiên dùng Vân Triều để uy hiếp chính mình ư. Nếu mình chết, hắn tấn công Vân triều vậy chẳng phải nàng đã phí công sức từ đầu, hóa ra chết cũng không do mình quyết định.        
          ‘Tự ngươi suy nghĩ cho rõ ràng đi, Bổn Vương thì không vấn đề gì.’ Long Hạo Thiên cố ý nhìn nàng nói.      
          ‘Đê tiện…’ Từ cổ họng Vân Yên phát ra hai chữ không rõ ràng, nhắm mắt lại không muốn nhìn vẻ mặt đắc ý của hắn. Hiện giờ nàng chỉ có thể dùng mạng của mình đổi lấy yên ổn cho Vân triều.       
          Lệ Phi ở bên cạnh nhìn thấy Vương lúc này, tuy rằng bình thường cũng rất lãnh khốc, nhưng mà nàng chưa bao giờ nhìn thấy Vương có thể khiến người ta cảm thấy sợ hãi như vậy.       
          Long Hạo Thiên lạnh lùng liếc nàng, mới hạ lệnh : ‘Người đâu ?’         
          “Vương có gì dặn dò?” Tiểu Thuận Tử đi vào hành lễ nói.        
          “Sai người đưa nàng trở về.” Long Hạo Thiên phân phó.        
          ‘ Dạ, nô tài tuân mệnh.’ Tiểu Thuận Tử đáp.       
          ‘Vương, không bằng đến Vân Vụ các để thần thiếp hầu hạ người tốt hơn.’ Lệ Phi đi tới, mê hoặc quyến rũ tựa vào trước ngực hắn. Mặc dù hắn đáng sợ, bản thân vẫn muốn lấy lòng hắn, ai bảo hắn chính là người chi phối mọi thứ của mình chứ.        
          ‘Bổn Vương muốn yên tĩnh một chút, ngươi về trước đi.’Long Hạo Thiên mặt lạnh như băng đẩy nàng ra,.        
          ‘Dạ, thần thiếp tuân mệnh.’  Lệ Phi lập tức hành lễ, thức thời lui ra ngoài.        
          Long Hạo Thiên sắc mặt âm trầm rời khỏi.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:57 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 046 — Bị dao đâm
            Long Hạo Thiên tiêu sái đi đến cấm địa của hoàng cung.        
          “Thuộc hạ tham kiến Vương.” Thị vệ canh giữ nơi đó vội hành lễ, sau đó mở cửa.       
          Hắn trực tiếp đến trước cửa, đẩy ra, bên trong được quét dọn sạch sẽ, trên tường treo tranh, trên bàn đặt sách, tựa như một thư phòng bình thường. Hắn tiến đến một ngăn tủ liền lấy tay nhẹ nhàng đẩy, ngăn tủ bên cạnh lập tức mở ra, lộ ra bên trong một cái khe nhỏ đủ cho một người đi vào, hắn mở chiếc hộp đặt trên bàn, lấy ra một viên dạ minh châu sáng ngời tiến vào bên trong.        
          Hắn không ngừng đi sâu vào trong, tựa hồ như đã rất lâu, cuối cùng mới tới một phòng lớn. Cả nơi này được dạ minh châu chiếu sáng như ban ngày. Bốn phía căn phòng đều có những khối băng cực lớn vây quanh, lúc này tỏa ra hàn khí, giữa phòng là một quan tài bằng thủy tinh.        
          Nằm bên trong là một nữ nhân xinh đẹp, lông mi thật dài, quần áo tươi đẹp… nếu không phải trước ngực nàng còn cắm một thanh chủy thủ, bên dưới máu đã ngưng tụ, người ta còn tưởng rằng nàng đang ngủ say.        
          Long Hạo Thiên đứng trước quan tài, ánh mắtvừa  mang theo phẫn nộ đã chuyển thành cừu hận, rồi lại hóa thành đau đớn nhìn chằm chằm người nằm nơi đó, tay nắm chặt, mắt nhắm lại, vẻ mặt thống khổ vừa như yêu lại vừa như hận.
          ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~  
          Lúc Vân Yên được cung nữ đưa về Tử Yên các liền thấy Tử Liên đang đứng sốt ruột trước cửa, trong mắt chứa lệ, nhìn thấy nàng lập tức tiến lên phía trước nghênh đón: “Nương nương, người đã trở lại.”        
          Vân Yên có chút cảm động, chỉ có thể an ủi nàng bằng ánh mắt.
          Cung nữ đem nàng về tới liền rời đi.               
          Tử Liên lúc này mới vội vàng tìm quần áo, một bên giúp nàng mặc vào, một bên khóc lóc nói: “Nương nương, đều là nô tỳ không tốt, đều là nô tỳ vô dụng, buổi sáng khi nô tỳ trở lại không thấy nương nương, nô tỳ đã đi khắp nơi hỏi thăm, sau lại nghe nói nương nương bị Vương đưa vào giới luật cung, nô tỳ đã đến đó tìm người, nhưng người nơi đó không cho nô tỳ vào, nô tỳ muốn cầu xin Vương nhưng không thể gặp được người.”
                    Nghe nàng nói, Vân Yên trong lòng chua xót, gian nan mở miệng cố phát ra âm thanh không rõ ràng: ‘không… cần… lo… cho… ta, ta… không… sao.”        
          “Nương nương, người làm sao vậy? Lưỡi người bị sao vậy?” Tử Liên phát hiện giọng nàng không giống bình thường, khẩn trương hỏi.
          “Không… có… việc… gì.”  Vân Yên lắc đầu.
          Tử Liên không dám hỏi nữa. Biết nàng không thoải mái, giúp nàng chuẩn bị giường: “ Nương nương, người nên nghỉ ngơi một chút.”         
          Vân Yên cảm kích gật đầu, tri kỷ trong hoàng cung này chỉ có duy nhất nàng, làm cho mình cảm giác được ấm áp, cũng thật may mắn khi còn có nàng.
         ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~      
          Đêm hoàng cung yên tĩnh, một bóng đen bay nhanh qua các phòng, hướng đến Tử Yên các.        
          Vân Yên mơ mơ màng màng cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình, mắt vội mở to liền thấy Hắc Ưng rõ rang đang đứng trước giường mình, mắt dán chặt vào nàng. Tức giận lập tức dâng lên, hắn còn dám tới đây.        
          “Ngậm cái này vào miệng, vết thương sẽ khỏi nhanh hơn.”Hắc Ưng lấy từ trong người ra một viên thuốc đưa ra trước mặt nàng.        
          “Không.. cần …ngươi… giả nhân… giả nghĩa.” Vân Yên kích động, tay gạt đi. Không phải hắn cố ý hãm hại mình sao, còn cần phải tỏ vẻ như vậy sao?        
          Hắc Ưng lập tức cầm viên thuốc tránh đi. “Thật không biết  tốt xấu, ngươi có biết viên thuốc này quý giá đến thế nào không? Người khác có dùng ngàn vàng cũng không thể mua được.”        
          “Ta… không… cần…” Vân Yên lạnh lùng nhìn hắn, cố sức nói ra ba chữ, hận mình bây giờ không thể giết chết hắn.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 7:58 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 047 – Van xin
          Thấy nàng nhất định không chịu uống, Hắc Ưng dường như không còn kiên nhẫn để tiếp tục nhiều lời với nàng, trực tiếp bóp miệng nàng đem viên thuốc thả vào.
          Vân Yên trừng mắt nhìn hắn, vừa định đem viên thuốc nhổ đi chợt nghe hắn nói: “Nếu ngươi dám nhổ ra, ta sẽ cởi bỏ quần áo của ngươi, đêm nay trên giường này sẽ biến ngươi trở thành nữ nhân của ta.”
          Nàng bị dọa thiếu chút nữa bị sặc, ngay lập tức nuốt viên thuốc xuống, sắc mặt đỏ bừng. Bọn họ sao có thể giống nhau , uy hiếp nàng một cách đê tiện như vậy chứ.
          “Haha…” nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, hắn bật cười, mờ ám mà trêu chọc nàng: “Ngươi là đang kích động sao? Không cần phải gấp như vậy, chúng ta có nhiều thời gian mà.”
          Vân Yên nhìn bộ dáng trêu đùa của hắn, ngực trào dâng một cỗ lửa giận bừng bừng, nàng hận  chết tên nam nhân trước mặt này vậy mà hắn còn thản nhiên  đùa giỡn nàng. Không nghĩ nhiều rút trâm cài trên đầu mình lập tức hung hăng đâm tới.
          Từ trên ngực hắn, nơi trâm cài đâm vào máu tươi rỉ từ miệng vết thương rỉ ra, chảy xuống dưới, còn bắn lên cả mặt nàng.
          Vân Yên sợ hãi lập tức ném cây trâm trên tay xuống, nàng hoàn toàn không nghĩ đến hắn lại không né tránh. Hắn hoàn toàn có thể tránh được. Nàng càng không nghĩ tới chính mình sẽ làm người ta bị thương.
          “Muốn giết ta ư? Vậy cứ đâm đi.” Hắc Ưng không thèm nhìn đến vết thương đang đổ máu của mình, chỉ chăm chăm nhìn nàng nói, còn mang trâm cài dính máu đặt lại vào tay nàng.
          Tay Vân Yên run run, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên nàng đả thương người khác. Trong lòng có chút sợ hãi, nhưng lại nghĩ đến bản thân vì hắn mà phải chịu nhục nhã, hận ý lập tức bùng lên, không chút do dự, tiếp tục đâm tới.
          Lại đâm trúng ngực hắn, hắn vẫn không hề tránh đi, nàng rùng mình, dừng tay lại: “Tại sao ngươi không tránh?” Nói xong liền cảm thấy trong miệng có chút cảm giác, vết thương không còn đau, lời nói cũng rõ ràng, thật sự rất thần kỳ.
          “Ta tránh đi ngươi làm sao đâm được?” Hắc Ưng lập tức rút trâm cài còn đang cắm trước ngực mình, “Còn muốn đâm nữa không?”
          “Ngươi cố ý để ta đâm?” Vân Yên ngẩn người.
          “Bằng không ngươi cho là ngươi có thể đâm được ta sao?”Hắc Ưng hỏi lại nàng.
          “Vì sao?” Vân Yên quan sát hắn, đột nhiên nàng cảm thấy không thể hiểu nổi nam nhân này.
          “Bởi vì ta thiếu nợ ngươi, cho nên phải trả.” Hắc Ưng đáp.
          “Ngươi cũng biết ngươi nợ ta ư, chúng ta không thù không oán, vì sao lại hãm hại ta như vậy?” Vân Yên hừ lạnh một tiếng, không hề có chút cảm kích.
          “Ta có hãm hại ngươi sao? Ta chính là muốn ngươi trở thành nữ nhân của ta.” Vẻ mặt của Hắc Ưng đột nhiên mơ hồ, khiến người ta không nhận rõ được thật giả.
          Vân Yên biết hắn sẽ không nói, nhìn thấy ngực hắn bị mình đả thương, trong lòng tức giận chợt lắng xuống. Lúc này mới nói với hắn: “Ta không biết rốt cuộc ngươi và hắn có hận thù như thế nào, nhưng ta hy vọng các ngươi có thể tự mình giải quyết. Các ngươi đều biết ta rõ ràng vô tội, nhưng lại muốn ta cùng các ngươi gánh vác ân oán này, như vậy thực tàn nhẫn. Ta chỉ là một thiếu nữ bình thường, chỉ hy vọng một cuộc sống yên ổn, vậy nên các ngươi hãy buông tha cho ta đi.”
          Giọng nói của nàng đã mang theo cầu xin, nàng thật sự không chịu nổi mình vô tội mà bị tra tấn nhục nhã như vậy, lại càng không muốn bị cuốn vào mối ân oán khó hiểu này.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 8:00 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 048 — Làm cho hắn yêu ngươi
          Hắc Ưng nhìn nàng chăm chú rất lâu, đột nhiên cười khẽ:“Ngươi không phải đang cầu sai người sao, người có thể buông tha cho ngươi không phải ta, mà là hắn, ngươi hẳn là nên van xin hắn thì đúng hơn.”        
          “Đó là chuyện của ta và hắn, chỉ cần ngươi không đến đây dây dưa, hắn còn lý do gì để thù hận, tra tấn ta nữa?” Vân Yên nhìn nam nhân trước mặt, trong lòng thật sự đau khổ, nếu như không phải hắn như thế,  thì hiện giờ nàng cũng sẽ không phải chịu đựng tất cả những nhục nhã này.        
          “Cho dù ta không đến, hắn cũng sẽ không buông tha, sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Hắc Ưng đột nhiên nói, vẻ mặt thêm trầm trọng vài phần.        
          Vân Yên ánh mắt ảm đạm, mặc dù hắn không đến, Long Hạo Thiên cũng sẽ không buông tha cho mình, bởi vì trong lòng hắn u ám, không thể thoát ra khỏi thù hận cho nên biến mình thành vật hi sinh, cho dù nàng hoàn toàn không biết nguyên nhân thù hận của hắn.        
          “Có điều, có một biện pháp có thể khiến hắn không hận ngươi.” Hắc Ưng đột nhiên nói.        
          “Biện pháp gì?” Vân Yên ngẩng đầu nhìn hắn.       
          “Làm cho hắn yêu ngươi.” Hắc Ưng nghiêm túc nhấn mạnh từng chữ.        
          “Yêu ta?” Vân Yên giật mình lặp lại, cảm thấy như mình vừa nghe được một câu chuyện cười trong thiên hạ, làm sao có thể? Hắn hận nàng không kịp, sao có thể khiến hắn yêu thương mình? Đây quả là thiên phương dạ đàm (ngàn lẻ một đêm – chuyện hoang đường vô lý không có khả năng xảy ra)        
          “Kinh ngạc đến mức này sao? Hay ngươi cho rằng ngươi làm không được? Không có lòng tin sẽ làm cho hắn yêu ngươi?”Hắc Ưng nhìn nàng hỏi.        
          “Cho đến bây giờ ta chưa hề có ý nghĩ sẽ làm cho hắn yêu ta, chỉ cần hắn có thể đối xử với ta công bằng một chút là tốt rồi.” Vân Yên nói, trước kia có lẽ còn có thể ôm ảo tưởng này, nhưng từ khi quyết định thay thế Vân La, nàng đã mất hi vọng rồi. Bởi vì nàng không muốn cùng nhiều nữ nhân tranh nhau một người nam nhân, nàng không muốn sống một cuộc sống mệt mỏi như vậy.        
          “Lòng của ngươi đúng là yên tĩnh như nước. Chỉ tiếc,nếu ngươi không làm cho hắn yêu ngươi, hắn chỉ có thể hận ngươi, tra tấn ngươi. Ngươi chỉ có hai con đường có thể đi.” Giọng nói Hắc Ưng mang theo tiếc hận.        
          “Ngươi cũng không phải là hắn, sao có thể khẳng định như vậy? Có lẽ ta sẽ tìm ra con đường thứ ba.” Vân Yên thuận miệng hỏi ngược lại.        
          “Chính ngươi không phải cũng hiểu sao? Cần gì phải lừa mình dối người.” Khóe môi Hắc Ưng lộ vẻ tươi cười trào phúng.        
           Đột nhiên Vân Yên nhớ ra chuyện gì đó, nhìn hắn hỏi:“Ngươi cùng hắn rốt cuộc là có quan hệ thế nào?” Vì sao nàng nghe trong lời nói của hắn có một chút thiện ý.        
          “Nếu ngươi có thể làm cho hắn yêu ngươi, có lẽ sẽ biết được bí mật này. Nếu ngươi không thể làm như vậy, cả đời này cũng không thể biết, cho dù ngươi có bị hắn tra tấn đến chết.”Hắc Ưng ghé sát vào nàng nói.        
          “Ta cũng không muốn biết.” Hắn đột nhiên tới gần làm cho nàng có chút hoảng loạn.        
          “Nếu đã như thế, ngươi hãy tự mình bảo trọng, ta đi trước.” Hắc Ưng nói xong đã muốn rời đi.        
          “Chờ một chút.” Vân Yên lập tức gọi lại. “Vết thương của ngươi có sao không?” Tuy rằng hận hắn nhưng nhìn hắn bị thương vẫn cảm thấy bất an.        
          ‘Ngươi quan tâm ta sao ?’ Hắc Ưng liền nở nụ cười, nữ nhân này thật kỳ lạ.        
          ‘Ta chỉ không muốn làm cho mình bất an, ngươi đi đi. Hi vọng đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta.’ Vân Yên lườm hắn, bản thân tự nhiên đi tìm phiền toái, nhìn hắn như vậy không giống sẽ xảy ra chuyện gì.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



    Tue Mar 04, 2014 8:00 pm

Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Kashaki
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Kashaki
Moderator
Bang - Hội - Nhóm

Moderator   Bang - Hội - Nhóm
Bài viết Bài viết : 215
Point Point : 266
Được cảm ơn Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia Ngày tham gia : 03/03/2014
Đến từ Đến từ : Bắc Giang,Việt Nam
Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Chính văn 049 – Kẻ thù gặp lại 1
        “Chuyện này cũng không thể thuận theo ngươi được, e là về sau chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt, từ từ suy nghĩ lại những gì ta vừa nói với ngươi.” Hắc Ưng nói xong thân mình liền rời đi, ngay cả bóng dáng cũng đều không thấy.
          Vân Yên chỉ lắc đầu cười nhạt, làm cho hắn yêu mình, làm sao có thể đây? Chỉ cần hắn không nhằm vào mình là được rồi, như vậy nàng đã cảm thấy thỏa mãn. Nàng giật mình, chẳng lẽ hắn như vậy là bởi vi nữ nhân sao? Thật ra là nữ nhân nào có thể làm cho một người trở nên như thế? Nàng cảm thấy thật tò mò.
          Sau khi nằm trong chăn, nàng mới phát hiện tay của mình không biết từ khi nào thì đã cử động được, cười nhạo chính mình một chút, mình đúng thật là khờ, nếu không thể cử động thì làm sao đâm Hắc Ưng bị thương được, có lẽ dược đã sớm phát huy tác dụng, chỉ là không biết hắn đem tới linh đan diệu dược gì mà đầu lưỡi của mình cũng hoàn toàn không còn đau đớn nữa. Nghĩ đến chuyện bản thân đâm hắn bị thương, hóa ra lúc con người ta nóng nảy thì chuyện gì cũng làm được.
          Sắc mặt Long Hạo Thiên âm trầm, phiền não ngồi trong thư phòng, đôi mắt nhíu lại, nhớ đến câu nói của nàng “Nếu ta thật sự là nữ nhân của hắn thì tại sao hắn lại bỏ mặc ta ở đây.”
          Đột nhiên nghe được trong phòng vang lên một tiếng động rất nhỏ, sắc mặt lập tức trở nên khẩn trương, lạnh giọng nói: “Nếu đã đến thì lăn xuống đây, lén la lén lút không phải là tác phong của Hắc Ưng ngươi.”
          “Trên đời này cũng chỉ có ngươi hiểu ta nhất.” Hắc Ưng lập tức không tiếng động đứng trước mặt hắn, sau đó ngồi vào bàn uống ly trà.
          “Vù.” Nhìn thấy hắn, Long Hạo Thiên không nói câu nào liền rút kiếm đâm về phía ngực hắn.
          Hắc Ưng ngồi ở trên ghế, tay cầm ly trà đột nhiên ném về phía trán hắn.
          Long Hạo Thiên hơi hơi nghiêng người né tránh, làm cho ly trà bay vào tường vỡ nát, vừa trấn tĩnh đã thấy hắn bay ra khỏi ghế.
          Chính mình đâm kiếm vào ngực hắn cũng là lúc kiếm của hắn chĩa về phía ngực mình, hai người đối đầu chỉ cần dùng một chút sức thì kết quả  cả hai sẽ cùng chết.
          “Vương, có chuyện gì?” Nghe trong phòng có tiếng động, thái giám ở bên ngoài hỏi.
          “Không có chuyện gì, các ngươi lui xuống hết đi, không cần quấy rầy, bổn vương muốn yên tĩnh một chút.” Long Hạo Thiên ra lệnh.
          Ngoài cửa đã nhanh chóng không còn nghe thấy tiếng động gì.
          “Vương, kiếm của ngươi có phải quá chậm hay không? Đã lâu cũng không có chiêu gì mới lạ.” Hắc Ưng cười lạnh châm biếm.
          Thân thủ của ngươi trở nên nhanh nhẹn như vậy có phải là bởi vì làm cường đạo lâu ngày cũng trở nên hoảng loạn phải không?” Long Hạo Thiên cũng châm chọc hắn, rồi lại đột nhiên phát hiện trước ngực hắn bị thương, chỉ là miệng vết thương rất nhỏ, hình như là bị người ta đâm, nhưng ai có thể đâm hắn bị thương như vậy? Tuy vậy nhưng Long Hạo Thiên cũng không để ý nhiều, bởi vì vết thương nhỏ này so với hắn mà nói quả thật không thể gọi là thương.
          “Sự việc đã qua lâu như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không thể quên sao? Mỗi lần thấy mặt đều phải động đao động kiếm?” Đột nhiên vẻ mặt Hắc Ưng trầm xuống, thống khổ hỏi.
          “Hừ… quên? Nếu là ngươi, ngươi có thể quên không? Ta đây nói cho ngươi biết, ta cả đời cũng sẽ không quên, ta nhất định phải giết ngươi.” Vẻ mặt Long Hạo Thiên tràn đầy oán hận, lạnh lung nói.
          “Ngươi khi nào thì trở nên cố chấp như vậy? Muốn ta giải thích với ngươi thêm bao nhiêu lần thì ngươi mới có thể hiểu được, chuyện đó chỉ do một mình nàng.” Hắc Ưng cố gắng giải thích.
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0110Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0310
Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0710Bạo vương liệt phi - Page 2 Ava_0910
Sponsored content

Bạo vương liệt phi - Page 2 Vide10
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_010Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_011Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_012
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_013
Tiêu đề: Bạo vương liệt phi

Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_014
Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_015Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_016Bạo vương liệt phi - Page 2 Thtx_017



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 2 trong tổng số 6 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết