Chuyển đến trang : 1, 2  Next

    Sun Mar 02, 2014 12:48 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

~Sad love story~


“ Thế giới chỉ có máu và nước mắt
Nơi những thiên thần biến thành ác quỷ
Bi kịch tiếp nối bi kịch
Kết thúc không bao giờ là hạnh phúc”

Sad love story [Hoàn] 1010883709_740137495

Tên fic:Sad love story
Tác giả: Akira Mây
Tình trạng: finished
Thể loại: Romance, Shoujo, Drama, Tragedy...
Rating: tất cả mọi người
Summary: Yêu nhưng không dám nói, vì em gái mà hy sinh cả hạnh phúc của chính mình. Kết thúc rồi sẽ ra sao khi ba con người cùng bị vướng vào một sợi chỉ rối? 


Hãy xem và tự tìm hiểu... Smile

GTNV:

Nhân vật chính:

♪ Akira: công chúa thứ nhất của Belinda
Tính cách: lạnh lùng, ít nói, luôn khiến người khác sợ khi gặp mình
Mắt: đỏ ; Tóc: hồng
Chòm sao: Thiên Yết


Sad love story [Hoàn] 1010891146_814536784

♪ Zen: hoàng tử của vương quốc Henrieha
Tính cách: bình thường như bao người
Mắt: xám ; Tóc: đen
Chòm sao: Ma Kết
(hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)



Sad love story [Hoàn] Anime-MangaBoy37


♪ Ahin: công chúa thứ hai của Belinda
Tính cách: vui vẻ, dễ gần, luôn được mọi người yêu quý
Mắt: xanh ngọc bích ; Tóc: vàng



Sad love story [Hoàn] 1643280_1307703280219.53res_400_300


Nhân vật phụ:

( Chòm sao chỉ mang tính chất cho vui )

Quốc vương Henri ( Belinda)(Bạch Dương)
Hoàng hậu Jellsy (Belinda) (Cự Giải)
Silly (người hầu của Ahin) (Xử Nữ)
Hina, Hime (công chúa song sinh ) (Song Tử)
Steve, Martha (người giám hộ cho công chúa song sinh, không quan trọng lắm nên không nhớ cũng được) (Bảo Bình, Kim Ngưu)

Các địa điểm trong truyện:

† Khu nhà kính Vivian ( thuộc quyền sở hữu của Akira): không có sự cho phép thì không đươc vào, kể cả người hoàng gia


† Khu vườn hoàng gia: ai muốn vào cũng được


† Vườn hoa anh đào Vivian (thuộc quyền sở hữu của Akira): trừ người Hoàng gia thì không ai được phép vào


† Vườn hoa hồng Picessa (thuộc quyền sở hữu của Ahin): luật lệ cũng giống như khu nhà kính


† Hoàng cung Belinda:
Sad love story [Hoàn] 27MdVBB
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017





Được sửa bởi AkamiyaAkira ngày Sun Jun 01, 2014 9:47 am; sửa lần 4.

    Sun Mar 02, 2014 12:53 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chương 1:Vạn sự khởi đầu nan
Chap 1:Hận


~~o0o~~ Vương quốc Belinda ~~o0o~~
 
Trên dãy hành lang dài của cung điện, có một cô gái nhỏ đang bước đi, trên người cô mặc y phục rất bình thường nhưng lại toát lên vẻ trang nghiêm, quý phái, đôi mắt cô màu đỏ máu, lạnh lùng, khuôn mặt không chút cảm xúc khiến những người hầu đi xung quanh luôn cảm thấy sợ sệt, người cứ run cầm cập. Cô dừng chân trước một cánh cửa lớn, to và đẹp, những họa tiết trên đó dược làm rất tinh xảo, cô mở cửa và bước vào.
 
Sầm!- cánh cửa bị đóng lại một cách thô bạo.
 
Cô đảo mắt nhìn quanh phòng, chợt dừng lại trước một người phụ nữ đang ngồi trên giường. Đó là một người phụ nữ rất đẹp với mái tóc dài màu vàng óng ánh, đôi mắt màu xanh lá cây đang nhìn cô chằm chằm. Cô nhếch môi, bước tới gần và…ôm lấy người phụ nữ đó.
 
_Mẫu hậu, tiểu nhi rất nhớ người!- Akira cười tươi nói, một nụ cười rất khó gặp vì cô luôn lạnh lùng với những người xung quanh.
 
_Mẫu hậu cũng rất nhớ Akira- người phụ nữ được gọi là mẫu hậu cũng mỉm cười lại, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng ấm áp
 
_Mẫu hậu, người biết không? Hôm nay con lại dược thầy giáo khen đó!- Akira cười tít mắt nói
 
_Mẫu hậu rất tự hào về con- hoàng hậu Jellsy vừa xoa đầu vừa khen Akira
 
Hai người họ cứ vui vẻ, cười nói với nhau…
 
Chợt…
 

 
Cạch!
 
Cánh cửa khẽ mở, tiếng động rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến Akira chú ý
 
Khoan đã! Đó là…
 
…Khuôn mặt Akira bỗng tái nhợt…
 
Nhận thấy sự khác lạ trên khuôn mặt của Akira, người phụ nữ đó bất giác nhìn về phía Akira đang nhìn. Một chút sự ngạc nhiên thoáng hiện lên tren khuôn mặt xinh đẹp đó nhưng rồi cũng lấy lại được vẻ điềm đạm, hiền hậu như trước, hoàng hậu Jellsy khẽ mỉm cười, nói:
 
_Ahin, sao con lại đứng ngoài đó?
 
Ahin hơi e dè, đưa mắt liếc nhìn Akira và mẫu hậu.Thấy vậy, hoàng hậu Jellsy vui vẻ, chìa tay về phía trước:
 
_Lại đây! Cùng chơi với chúng ta nào!
 
Nghe xong, Ahin mừng hớn hở bước vào phòng.
 

 
Nhưng ngược lại với Ahin, sau khi nghe xong câu đó, Akira mặt đã tái nay còn xanh hơn. Bây giờ, cô có rất nhiều cảm xúc khác nhau, ghen ghét có, hờn giận có, khinh thường cũng có. Cô dứng phắt dậy, gương mặt lạnh như băng, giọng nói không một chút cảm xúc, liếc nhìn Ahin:
_Con có việc bận, hẹn gặp lại mẫu hậu sau! Mong lần khác sẽ được chơi cùng với Ahin.
Nói xong, cô bỏ đi…
Nhưng đâu ai hay biết rằng…Ahin buồn đến thế nào khi Akira không muốn nói chuyện với mình
 
~~o0o~~
 
Sau khi bước ra ngoài, tâm trạng của Akira cũng không khá hơn Ahin là mấy. Cô đã từng rất quý Ahin, rất thích chơi với nó nhưng từ khi Ahin ra đời, phụ phương luôn lạnh nhạt với Akira, chỉ quan tâm đến nó. Bây giờ, nó lại cướp luôn tình cảm của mẫu hậu giành cho cô. Cô bước đến khu vườn hoa anh đào, ở đây cô đã có rất nhiều kỉ niệm với Ahin ( và một người nữa(sau này sẽ biết )), nhưng rồi nó cũng sẽ biến mất theo thời gian mà thôi…Nhưng lạ quá! Mặc dù rất muốn thế nhưng sao lại chẳng thể nào quên được. Phải chăng vì cô vẫn còn quý nó hay vì nó là em gái của cô?!
 
Không!
 
Nó đã cướp tất cả mọi thứ của cô, cô sẽ không bao giờ tha thứ cho nó… không bao giờ!
 
Akira ngồi xuống bên một gốc cây, bây giờ cô lại có một cảm giác khác khi ngồi đây, không phải là ghen ghét hay thù hận nữa, mà là một cảm xúc buồn, rất buồn, buồn không thể tả xiết khi nhớ về kỉ niệm của hai đứa
 
Tách…
 
Nước mắt cô khẽ rơi, cô co gối lại, úp mặt vào đó mà khóc nấc lên, miệng cứ lẩm bẩm mãi một câu.
 
“Trả mẫu hậu, phụ vương lại cho ta!

Trả lại cho ta!”


p.s: hơi ngắn, cái này lâu rồi, bên zing sang p2 rồi, giờ post lại thôi Very Happy
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 12:57 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 2 : Âm mưu của 2 đứa trẻ


Sad love story [Hoàn] 896285349_385590898_320_320


~o ~Cùng lúc đó, tại một góc khuất trong vườn hoa anh đào ~o~

_Này! Mình không vào được đó đâu! - Một giọng nói trẻ con vang lên.

_Sao lại không được? - Một đứa trẻ khác nói.

_Đó là nơi cấm mà!

_Hình như ở đó có người bị giết nhỉ?

_Ừ, nghe nói là thế.

_Ác nhỉ?

_Ác quá! Ác quá!

_Sẽ có ma?

_Đúng!

Nói đến đây, trong đầu hai đứa trẻ nảy ra một ý tưởng “trong sáng”…

_Xin phép là vào được, chị ấy quý ta mà- Một trong hai đứa trẻ nói.

_Chắc chị ấy ở gần đây thôi- Đứa còn lại nói.

_Đi! Em rất thích vụ này!

Dứt lời, hai đứa trẻ liền chạy đi…



_Kia rồi!- Sau khi tìm được người hai cô bé đồng thanh nói lớn.

_Khoan đã! Chị ấy đang khóc kìa!- Cô bé có mái tóc màu đen cùng đôi mắt màu xám nói.

_Tội nghiệp, chắc bị nguyền rồi- Cô bé có ngoại hình cũng giống y như vậy nói, hai người này có lẽ là chị em sinh đôi.

_Chị đã thấy nó đấy!- Hina nói, khuôn mặt bí hiểm.

_Em cũng vậy, sợ nhỉ?- Hime tiếp lời, biểu cảm trên khuôn mặt không khác Hina là mấy.

_Sợ quá! Sợ quá!- Hina trả lời, tỏ vẻ hứng thú.

_Hắn tới để giết người nữa đấy!- Hime cũng hưng phấn không kém.

Bỗng từ phía sau có bóng một cô gái có mái tóc màu nâu đậm và đôi mắt cùng màu xuất hiện.

_Hai đứa đang nói cái quái gì đấy?!- Cô gái đó quát lớn khiến cả hai cô nhóc đang nói chuyện “mờ ám” phải giật mình, hai cô bé từ từ quay lại phía đằng sau và hét lớn.

_Á! Martha cũng đáng sợ nữa!- Hina và Hime hét lên rồi chạy tới chỗ Akira đang ngồi.

_Hai đứa nói cái gì hả?!- Martha tức giận hét với theo, cô rất muốn chạy theo cho hai cô nhóc đó một trận nhưng tụi nó đã chạy vào khu vườn hoa anh đào - là nơi mà những người như cô không bao giờ được phép bước đến nên cô đành phải hậm hực bỏ đi.



Đang ngồi suy nghĩ, Akira cảm nhận có ai đó đang tiến về phía mình, cô ngẩng đầu lên.
Là Hina và Hime!
Cô khẽ mỉm cười. Phải rồi! Cô vẫn còn hai cô bé cơ mà! Hai người lúc nào cũng bí hiểm nhưng lại rất thú vị, hai người còn lại vẫn còn yêu cô, hơn cả mẫu hậu…

_Akira! Akira!- Hai cô bé nói lớn.

_Huh? Chuyện gì?- Cô giật mình, mãi suy nghĩ nên không biết hai cô bé đã đứng trước mặt mình từ lúc nào.

_Bọn em muốn tham quan nhà khính Vivian!

_Chị dẫn tụi em đi đi!

Hai cô bé hớn hở, kéo kéo giật giật tay áo của Akira trông thật dễ thương và đáng yêu làm sao.

_Được rồi! Cùng đi nào!-Akira cười.

Cô đứng dậy, nắm tay hai đứa trẻ dẫn đi.

~~o0o~~ Nhà kính Vivian ~~o0o~~

_Này này!- Hime kéo tay áo Hina nói, rồi cô khẽ nháy mắt.

_OK!- Hina cười, một nụ cười nham hiểm.

Đang đi xung quanh khu nhà kính để tham quan thì Hime kéo kéo tay áo Akira.

_Gì thế?- Akira cúi đầu xuống hỏi.

_Mình chơi trò đối đi!- Hime cười tươi nói.

_Uhm, được thôi!- Akira gật đầu.

_Chị nói trước đi!

_ “ Trúc xinh trúc đứng đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh”- Akira nói.

_ “ Nhìn xa cứ tưởng tinh tinh
Nhìn gần mới biết là ma hiện hình”- Hime đáp lại.

_Hả? – Akira ngạc nhiên nhìn con bé, nghĩ “ Cái con bé này tính chơi mình sao? Được, nếu em muốn chị sẽ chơi với em đến cùng” Akira cười nham hiểm.

_ “Ni cô chải tóc bên bờ suối”- Akira nói.

_ “Hiệp sĩ mù đắm đuối nhìn Ni cô”- Hime xoa cằm suy nghĩ.

_ “ Thư sinh dùi mài học kinh sử
Gắng công cố gắng ắt thành danh”

_ “Học hành như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu”



Cứ thế, hai chị em cứ đối qua đối lại những câu nhảm nhí, vớ vẩn nhưng cũng không kém phần hài hước



Trong khi hai người họ cứ cười đùa vui vẻ với nhau thì Hina đã kịp làm một việc gi đó phục vụ cho kế hoạch trong sáng của cô. Xong việc, cô chạy lại bên cạnh Hime, nói với Akira:

_ Khu nhà kính Vivian này đẹp quá, xem hoài không chán, nhưng em mới nhớ là tụi em có việc bận, hẹn chị khi khác tụi em sẽ xem tiếp. Đi nào Hime!- Hina nói liền một mạch rồi kéo tay Hime bỏ đi
Akira hơi ngạc nhiên vì thái độ của cô bé, nét mặt thoáng chút buồn nhưng rồi cũng bình tĩnh trở lại, gương mặt lạnh lùng như lúc trước. Cô cất bước tiến về phía khu vườn hoa anh đào của mình.

__o0o__

_Thế nào? Thế nào? Lấy được không?- Hime hí hửng hỏi

_Quá được! Em làm tốt lắm nên chị lấy được một đống luôn nè!- Hina vừa nói vừa giơ một cái bịch nhỏ lên

_Hahaha!- Cả hai đứa cười lớn, khuôn mặt lộ đầy vẻ nham hiểm, kế hoạch “trong sáng” của hai đứa nhóc này sắp được thực hiện rồi.
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 12:59 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
vetconbietnoi123
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
vetconbietnoi123
Moderator
Fanfiction

Moderator  Fanfiction
Bài viết Bài viết : 131
Point Point : 182
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 27/02/2014
Đến từ Đến từ : Thế Giới Anime
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap hơi ngắn, hay, bạn post thêm chap nhé
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 1:01 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 3: Tâm sự của Ahin

Sad love story [Hoàn] 896305950_1258939865_320_320

~~o0o~~

Sau khi Akira bỏ đi, Ahin cũng tạm biệt mẫu hậu rồi đi về phía khu vườn hoa hồng của mình cùng Silly và “cục bông” Mimi. Cô dừng lại trước cánh cửa khu vườn, nhẹ nhàng đặt tay lên đó, chỗ cô chạm vào lõm xuống và cánh cửa dần dần mở ra. Cô bước vào khu vườn của mình. Một cơn gió mát rượi thổi qua, mái tóc cô tung bay trong gió, những cánh hoa hồng yếu ớt bị gió thổi bay lung tung khắp nơi. Khung cảnh bây giờ trông thật đẹp làm sao!

Cô đưa tay chạm vào những bông hoa hồng màu xanh dương, kí ức chợt ùa về.

“Đẹp như màu mắt em”

Akira đã từng nói thế với cô khi cô dẫn Akira đến đây chơi lần đầu tiên lúc Akira chưa giận cô.

Sao lại buồn đến như thế?!

Cô được rất nhiều người yêu mến, ai cũng quan tâm đến cô nhưng nếu không không phải là Akira thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Cô ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn những bông hoa hồng đỏ rực – bông hoa chị cô thích nhất.Vào ngày đầu tiên Akira đến khu vườn này, Akira đã nhìn nó và mỉm cười. Một nụ cười rất đẹp, nó mang lại cho cô cảm giác yên bình (vì lúc đó Akira là người thân thiết, gần gũi với Ahin nhất, chứ không phải ahin đồng tính đâu nhé), Ahin luôn nghĩ Akira thích bông hoa đó vì nó giống màu mắt của chị ấy nhưng vào ngày mà Akira bắt đầu giận cô, chị ấy đã cầm bông hoa hồng đỏ mà cô tặng, nói bằng chất giọng lạnh như băng, nó khiến cô cảm thấy sợ khi nhớ lại lần đó

“Biết vì sao ta luôn thích hoa hồng đỏ không?
vì nó mang một màu đỏ
một màu đỏ của máu cũng giống như màu mắt ta
màu của cái chết”

Ahin giật mình khi nghĩ đến đó, cô đứng dậy “Màu đỏ của máu sao ?” Ahin mơ hồ nhớ lại “Chị thật khó hiểu, Akira!” cô cười nhạt, nói thầm đủ để mình cô nghe. Quả thật, cô chưa bao giờ hiểu nổi Akira, lúc thì tươi cười, lúc thì lạnh như băng “Rốt cuộc là chị đang nghĩ cái gì?” Ahin vừa chơi với Mimi vừa suy nghĩ, thỉnh thoảng lại thẩy Mimi lên cao mà không chịu chụp lại làm nó cứ liên tục đập đầu xuống đất. Con mèo không chịu nổi được nữa liền ngước đôi mắt to tròn long lanh vô (số) tội của mình lên cầu cứu Silly. Hôm nay Ahin trông rất lạ (nói chung là không được bình thường), Silly một phần vì lo cho chủ nhân của mình, một phần vì tội nghiệp “cục nhồi bông” kia nên bất chấp tất cả quyết kéo cho bằng được Ahin về phòng mới thôi.

~~o0o~~ Tại vương quốc láng giềng Henrieha ~~o0o~~

Trong thư viện của cung điện, có một chàng trai đang ngồi đọc sách bên cạnh cửa sổ. Đó là một chàng trai cao to có mái tóc đen cùng đôi mắt xám. Bất chợt, anh đứng dậy, tiến đến một cái bàn gần đó, mở ngăn tủ và lấy ra một chiếc vòng. Cái vòng có một hạt rubi đỏ ở giữa và những hạt kim cương màu hồng nhỏ hơn ở xung quanh. Anh cười. Chiếc vòng ấy là của một nàng công chúa lúc nhỏ đã tặng anh để anh luôn nhớ đến cô ấy.

“Chiếc vòng này có màu giống mắt và tóc của tớ
nhìn nó cậu sẽ nhớ tớ”

Lúc cô tặng cho anh cái vòng đã nói như thế và từ đó đến giờ lúc nào anh cũng mang cái vòng bên người mong một ngày nào đó sẽ được gặp lại cô “Akira”-anh khẽ nói đủ để cho chính anh nghe. 

Cạnh!

Từ bên ngoài, có một người bước vào.

_Hoàng tử, đức vua muốn gặp ngài!- Người đó nói.

_Ta biết rồi- Zen trả lời.

Anh đeo cái vòng vào tay rồi bước đến chính điện



_Zen, con đến rồi à?- Đức vua nói, ông đã ngồi chờ cậu từ nãy giờ.

_Phụ vương, người gọi con có việc gì?- Cậu dường như không quan tâm đến những lời nói của ông là mấy, hỏi vào ngay vấn đề chính.

Ông vua hình như cũng đã quá quen với việc này nên cũng không nói gì nhiều, trả lời cậu ngay lập tức:

_Thật ra là có một chuyện rất quan trọng ta muốn nói với con. Đó là…

~~o0o~~ Hoàng cung Belinda ~~o0o~~

Akira đang ngồi ngắm hoa anh đào trong khu vườn của mình thì có người bước đến.

_Công chúa, quốc vương cần gặp người!- Người đó nói.

_Ngươi nên biết đây không phải là nơi có thể tùy tiện bước vào (khu vườn hoa anh đào chỉ có người hoàng tộc mới có thể vào, ý Akira là thế)- Akira phớt lờ câu nói của người đó.

_Nhưng quốc vương đang cần gặp người thưa công chúa- Người đó kiên trì lặp lại.

_Nếu thế thì hãy đứng ở đó- Akira chỉ tay về phía dãy hành lang, nói –mà gọi ta!

Mấy người đó không dám cãi lại, vâng lời làm theo, đúng là ỷ mình có quyền lực mà hành hạ người khác mà!!!!

_Công chúa! Quốc vương cần gặp người!- hít một hơi thật sâu, người đó nói lớn.

_Ta biết rồi, ngươi phắng đi!-Akira trả lời.

Đợi cho đến khi những người đó đi khuất, Akira mới đứng lên, chậm rãi đi về phía chính điện, tốc độ bây giờ của cô chẳng khác gì một… con rùa. Cô làm thế một phần vì muốn chọc tức phụ vương, một phần vì cô cảm thấy bất an khi bây giờ tự nhiên phụ vương lại gọi cô tới. Đến nơi, đúng như suy nghĩ của cô, mặt phụ vương cô đang đỏ bừng lên vì tức giận, với tốc độ của một người bình thường thì đường đi từ vườn hoa đến đây chỉ mất có ít nhất là năm phút trong khi Akira lại đi ít nhất ba mươi phút mới tới nơi, nhưng vẫn còn hên cho ông vua nhà ta, đáng lẽ là một tiếng thì cô công chúa này mới chịu xuất hiện cơ nhưng Akira thương tình đi nhanh hơn một chút nên mới chỉ có ba mươi phút.

_Uhm, ta đợi con nãy giờ- Cố nén cơn giận xuống, ông vua điềm đạm nói.

_Muốn gì? Nói!- Akira nói như ra lệnh, dường như cô đang muốn chọc tức phụ vương của mình.

_Thật ra…
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 1:05 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 4: Hôn ước

Sad love story [Hoàn] Images?q=tbn:ANd9GcQc40zINx74EbVlYsyeW2VNnLffotguZfOqvLJR7qQF-yJG6ALNAg

Belinda – Đất nước có nguồn tài nguyên thiên nhiên đa dạng và phong phú, đặc biệt là khai thác hoài mà không hết. Phong cảnh thì khỏi chê, giống như là đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh nào đó chứ không phải là đang ở trần gian nữa. Tất cả những điều này khiến cho các nước khác luôn phải ghen tị và rất muốn được sở hữu nó nhưng dù có cho vàng cũng chẳng ai dám đem quân xâm lược. Vì sao ư? Đơn giản vì đây là đất nước đứng thứ nhất về quân đội trên thế giới, lại có thêm Henrieha- đất nước đứng thứ hai về quân đội hỗ trợ.

Hôm nay, là một ngày vô cùng đẹp trời, ánh nắng ấm áp chiếu xuống mặt đất, từng tia nắng cứ chạy nhảy lon ton trên đất mẹ thân yêu, một vài tia nắng khác thì cứ nhảy múa trên từng tán lá vẫn còn đọng sương đêm, khung cảnh thật đẹp, thật yên bình làm sao! Bên ngoài thì là thế nhưng bên trong chính điện, có một cuộc nói chuyện đang diễn ra và chẳng hề yên bình chút nào. Một bên thì nóng như lửa (vì tức giận) còn một bên thì lạnh như băng (do quá thờ ơ, vô cảm) thật đúng là bó tay mà…

_Có gì nói lẹ!- Akira nói, cô ghét nhất là việc nói chuyện, cô luôn theo chủ nghĩa “ im lặng là vàng” và mỗi khi có người đến nói chuyện với cô thì cô luôn nói với họ rằng “Hãy đứng đấy và suy nghĩ về câu “im như nấm mồ” đi!”.

Về phần đức vua, ông vẫn đang cố gắng nuốt cục tức xuống bụng, cuối cùng ông cũng nói được:

_Akira, thật ra chúng ta và nước láng giềng Henrieha đã lập hôn ước giũa con và hoàng tử bên đó ngay từ khi hai đứa còn nhỏ. Và bây giờ đã tới lúc, hoàng tử bên nước đó sẽ đến ngay bây giờ vì thế con nên về phòng và thay một bộ khác đẹp hơn đi!- ông vua nhăn mặt nhìn bộ đồ Akira đang mặc, trông nó thật chẳng giống công chúa tí nào.

_Chỉ có thế?- Akira tỏ vẻ không quan tâm là mấy.

_Uhm, chỉ có thế, con có thể đi được rồi- Ông vua nói, vẫn cố giữ bình tĩnh mặc dù rất bực mình vì cách nói chuyện cộc lốc của Akira.

_Hừ, vậy mà cũng bắt người ta đến đây. Thật phiền!- Akira phán một câu tuy nhẹ nhàng nhưng sức câu phá lại khá lớn, khiến cho ông vua một lần nữa mặt mày phải đỏ lên vì tức giận.

Cơn giận của ông đã lên tới mức nguy hiểm rồi. Những người xung quanh phải cố gắng lắm mới giữ được bình tĩnh cho ông. Nhưng suy đi nghĩ lại, Akira trở nên như thế, tất cả là tại ông.
“Là ta đã sai. Xin lỗi con!”

~~o0o~~ Phòng Ahin ~~o0o~~

_Silly, ta không có bị bệnh, ta muốn ra ngoài chơi!- Ahin tức giận hét lớn vì cô bị nhốt trong phòng từ nãy giờ.

_Nếu không bị bệnh thì tại sao lại thẩy Mimi lên mà không chịu chụp làm nó bị u đầu rồi nè hả?!- Silly vừa băng bó cho Mimi vừa nói.

_Chỉ là lúc đó ta đang suy nghĩ thôi mà!- Ahin cãi lại.

_Vậy thì công chúa hãy ngồi yên ở trong này mà suy nghĩ nhé!- Silly kết thúc cuộc đối thoại.

Chậc, nãy giờ Ahin đã làm đủ mọi cách như khóc lóc, năn nỉ, đe dọa, khủng bố tinh thần, ăn vạ rồi mà vẫn không lay chuyển được suy nghĩ của Silly. Thật đáng thương, thôi thì cứ làm theo cách mà ông bà ta đã dạy vậy “ chuồn là thượng sách”. Vừa dứt suy nghĩ, Ahin đã nhanh chóng đạp cửa chạy ra ngoài.

_Công chúa!- Silly giật mình, vừa chạy vừa gọi với theo.



Đang chạy nửa chừng, Ahin nghe thấy rất nhiều tiếng xôn xao, bàn bạc, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?! Ahin cứ đứng im lặng, những lúc như thế này cô đoán 50% là do Akira, nhưng không có chuyện Akira tự dưng làm náo động cung điện thế này, nên 50% còn lại là do tên nào đã bắt đầu trước.

_Công chúa Ahin!- Silly gọi, cuối cùng cũng đuổi kịp.

“Chết tiệt bị bắt rồi” – Ahin nghĩ rồi định chạy đi nhưng không kịp, cô đã bị Silly túm lại rồi. Thôi kệ, dù sao cũng bị bắt lại rồi, tiện thể hỏi Silly luôn vậy. 

_Silly, có chuyện gì mà mọi người bàn tán dữ vậy?

_À, có hai nguyên nhân. Thứ nhất là do lúc nãy, đại công chúa Akira đã chọc tức phụ vương của người (ta biết ngay mà =_=”). Thứ hai là do hôn ước của nàng ta với hoàng tử nước Henrieha, và hoàng tử sắp đến nên mọi người đang chuẩn bị đó mà – Silly trả lời.

_Hả? Hôn ước sao? Vậy chị ta bây giờ thế nào? Vui hay buồn? – Ahin nghe thấy thế, giật mình hỏi Silly.

_Thần không biết, thần chỉ thấy công chúa Akira vẫn lạnh lùng như ngày nào – Silly nói, rùng mình khi nhớ lại khuôn mặt như tảng băng đó.

_Uhm – Ahin gật gù. Đúng là Akira, chuyện như thế mà vẫn có thể bình thản như không

“Akira, em càng ngày càng không thể hiểu nổi chị”

~~o0o~~ Nhà kính Vivian ~~o0o~~

Akira đang ngồi trên cái xích đu nhỏ được treo trên cao, cô đang thổi sáo. Tiếng sáo rất hay nhưng lại mang cho người nghe một cảm giác buồn vô hạn. Đây là bài mà cô thích nhất và cũng là bài mà mỗi khi cầm cây sáo lên cô lại thổi bài đó, vì nó luôn biểu đạt được cảm xúc và tâm trạng của cô lúc đó – buồn. Cô luôn mang một gương mặt lạnh lùng nhưng nó chỉ là mặt nạ được dùng để che giấu nhưng cảm xúc thật đằng sau nó ( dù đôi khi có lạnh thật ). Bây giờ, tâm trạng của cô rất rối bời – một là vì chuyện của Ahin, cô không biết có nên đối xử như thế với con bé không, mặc dù cô vẫn cảm thấy rất ghét Ahin, rất ghét; thứ hai là chuyện của cặp song sinh Hina và Hime, không biết là tụi nó định bày chuyện mờ ám gì nữa đây; ba là chuyện hôn ước của cô, cô vẫn nhớ cậu bé ngày xưa, cô không muốn kết hôn với ai khác ngoài cậu, nhưng liệu bây giờ cậu có còn nhớ cô?!

“Ta nhớ cậu lắm!”

~~o0o~~ Henrieha ~~o0o~~

Zen đang rất băn khoăn, cậu đã thay xong trang phục và chuẩn bị lên đường nhưng… nếu câu kết hôn với công chúa khác thì liệu có thể gặp được cô công chúa ngày xưa?!

“Anh muốn gặp em!”



Đã gần đến giữa trưa, chiếc xe ngựa cuối cùng cũng đến nơi. Anh bước xuống, tiến vào hoàng cung.



_Chào mừng hoàng tử đã đến đây. Hoàng tử đi đường xa chắc đã mệt, hãy về phòng nghỉ ngơi và chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay, chúng ta sẽ bàn chuyện hôn ước lúc đó – quốc vương tươi cười nói rồi ra lệnh cho người hầu đưa Zen về phòng.



Nằm trong phòng mãi cũng chán, anh quyết định đi tham quan cung điện một phòng. Đi được một chút thì bỗng Zen dừng lại, ngạc nhiên nhìn phong cảnh nơi đây.

Một vườn hoa anh đào!

Trông nó thật đẹp làm sao!

“Không ngờ ở đây lại có một vườn hoa anh đào đẹp như thế này, trông nó thật tuyệt!”- anh cảm thán.

Anh bước đến dưới một gốc cây, ngồi xuống ngắm nhìn phong cảnh xung quanh. Bỗng dưng anh cảm thấy buồn ngủ, đang định chợp mắt thì…

Bốp!

Có cái gì đó vừa đập vào đầu anh nhưng nó không mạnh lắm nên cũng không khiến anh bất tỉnh (hên thật!). Anh ngước lên, nhìn vật vừa đập vào đầu mình…

Một bàn chân…

Thì ra là có một bàn chân vừa đập vào đầu anh…

Khoan! Cái gì?! Một bàn chân

“Tên to gan nào thế? Ngươi sắp tới số rồi đấy!”
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 1:07 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 5: Gặp

Sad love story [Hoàn] Th_image-12

~~o~~ FlashBack ~~o~~

Akira từ trong khu nhà kính Vivian bước ra. Chợt, cô nhận thấy hình như có người đang ngồi trong vườn hoa anh đào của mình. Lạ quá! Cô chưa nhìn người này trong cung điện bao giờ! Thôi, ai mặc kệ, luật vẫn là luật, không phải người hoàng tộc thì đừng hòng bước vào khu vườn.

Nghĩ đến đó, cô bước đến và… đạp anh ta một cái, đáng lẽ định đạp mạnh chút nhưng thương tình nương tay đạp nhẹ nhẹ vì nếu đạp mạnh lỡ có án mạng thì nguy.

~~o~~ End FlashBack ~~o~~

_Ngươi nghĩ ngươi đang làm cái quái gì hả? Có biết ta là ai không?- Zen tức giận hét lên.

_Không!- Akira bình thản trả lời, dường như cô đã quá quen với việc này.

_Ngươi...

_Ta làm sao?- Akira nheo mày hỏi.

_Nếu quốc vương biết chuyện thì ngươi chết chắc vì thế mau xin lỗi ta!- Zen ra lệnh.

_Không bao giờ! Khu vườn này thuộc quyền sở hữu của công chúa Akira, chỉ có người hoàng tộc mới được bước vào, ta chỉ làm theo luật!- Akira nói.

_Ta là hoàng tử Zen, từ Henrieha tới, ta là người hoàng tộc nên ta có quyền được vào đây- Zen tự hào nói- À mà lúc nãy ngươi vừa nhắc đến tên Akira? Cô ấy đang ở đâu?- Anh hỏi.

_Không liên can đến ngươi!- nói xong Akira định bỏ đi thì bị anh kéo lại.

_Vô lễ, ngươi chưa xin lỗi ta, không chịu trả lời câu hỏi của ta lại còn bỏ đi khi chưa được phép, mau nói tên- Zen tức giận ra lệnh.

_Xin lỗi nhưng tôi không có nghĩa vụ phải cho ngài biết tên hay chỗ của Akira- Akira nói rồi định bỏ đi lần nữa nhưng cũng như lúc nãy cô bị Zen kéo lại.

Bị kéo bất chợt, Akira mất đà, ngã vào lòng Zen nhưng do cậu chàng này cũng không chú ý lắm nên cuối cùng... cả hai cũng ngã.

Rầm!

Trên một mảnh đất mà có những hai người nằm, chẳng lẽ đất mẹ có sức hấp dẫn đến như thế sao?! Hai bạn trẻ của chúng ta sau khi ngã, đầu óc vẫn còn choáng váng, chưa đứng dậy ngay được nên vẫn còn nẳm khá lâu. Từ ngoài nhìn vào sẽ thấy đây là một cảnh vô cùng lãng mạn nhưng nếu ai không phải là 'nạn nhân' thì sẽ không biết được sự thật đằng sau nó chảng lãng mạn chút nào.

Một lúc sau, Akira mới đứng dậy được. Cô phủi bụi trên áo của mình rồi liếc tên kia một cái:

_Ngươi làm cái gì thế?! Biết đau không hả??!!!!- Akira tức giận hét.

_Tôi mới là người phải nói câu đó đấy! Cô ngã đè lên người tôi rồi còn đau gì nữa!!- Zen vừa cố gắng ngồi dậy vừa cãi lại.

_Nếu ngươi không kéo, ta đã chẳng ngã!- Từ xưa đến giờ chưa có ai cãi nhau với Akira mà thắng được cả, lần này chắc cũng vậy.

_Nếu ngươi nói, ta đã chẳng kéo!- Zen không vừa, cãi lại ngay, có lẽ kỉ lục cua Akira bị phá rồi.

_Hừ! Đồ...- Akira rất bực mình nhưng không biết nên nói gì bây giờ, có lẽ sự nghiệp cãi nhau không bao giờ thua của Akira đã bị chấm dứt kể từ nay (xin chia buồn)

Chợt, Akira nhìn thấy một cái gì đó dưới đất, cô cúi xuống nhặt nó lên.


"Đây là..."

Zen đứng dậy, chỉnh chu lại trang phục, bỗng anh thấy thiếu thiếu cái gì đó..

Đúng rồi! Cái vòng! Đâu mất tiêu rồi?!

Anh nhìn tới nhìn lui, cố tìm cái vòng mà cô bé lúc trước đã tặng.

A! 

Cô ta đang cầm nó! Anh bước tới và giựt lại cái vòng.

_Đây là đồ của tôi, đừng có tùy tiện đụng vào!- Anh quát, tỏ vẻ khó chịu.

Nhưng hình như Akira không để tâm đến lời nói của anh cho lắm mà chỉ nhìn chằm chằm vào cái vòng. Hành động kì quoặc đó của cô khiến anh càng ngày càng khó chịu, đang định đeo cái vòng lại vào tay thì Akira đã cầm lấy tay đang cầm cái vòng của anh từ lúc nào.

_Anh lấy cái vòng này ở đâu?- Akira hỏi, giọng nói có phần nghiêm nghị nhưng cũng không kém phần lạnh lùng.

Zen hơi ngạc nhiên nhưng cũng không chịu thua, gạt tay cô ra, lạnh giọng trả lời.

_Có một người đã cho ta lúc còn nhỏ, ngươi hỏi làm gi?- Zen hỏi.

_Người đó có phải là Akira?- Akira nheo mày hỏi.

_Sao ngươi biết?- Zen lại thêm một lần ngạc nhiên.

_Không có gì!- Akira phớt lờ câu hỏi của Zen- Tên tôi là Shirayuki, hân hạnh dược làm quen- Akira tiến đến bắt tay cậu rồi bỏ đi mặc cho Zen vẫn còn sững sờ với thái độ quay như chong chóng của Akira.


"Zen à, xem cậu có còn nhớ tôi không nhỉ."

~~o0o~~Tối ~o~ Tiệc hoàng cung Belinda ~~o0o~~

Hoàng cung Belinda hôm nay trông thật lộng lẫy và rực rỡ làm sao! Khách mời ai ai cũng ăn diện thật đẹp và ăn nói khéo léo, mong những điều đó được lọt vào mắt nhà vua để lấy thiện cảm từ nhà vua mà được ưu ái, có lẽ vì thế nên xung quanh nhà vua có nhiều người tụ tập nhất. Khung cảnh bây giờ trông thật ồn ào và náo nhiệt. Và bên trong phòng của Akira cũng ồn ào không kém.

_Công chúa! Người mau thay đồ, sắp tới giờ rồi!- Bà Marie (nhân vật không được nói đến trong phần GTNV) mệt nhọc đổi theo Akira.

_Còn lâu! Ta không muốn mặc thứ lòe loẹt đó đâu!- Akira nhanh nhẹn chạy khắp phòng mặc cho bà già kia đuổi theo sắp chết vì mệt, nhưng cô dường như không quan tâm đến đó mà còn lè lưỡi trêu ngươi và tiếp tục chạy. 
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 1:09 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 6: Sắp bị phát hiện!

Sad love story [Hoàn] 896355635_2018014944_320_320

~~o0o~ Chính điện ~o~ Hoàng cung Belinda ~o0o~~

_Chết tiệt, Akira làm gì mà lâu thế nhỉ?- Ông vua bực mình nói, cũng phải, gần ba tiếng rồi còn gì, không bực mới lạ.

_Bĩnh tĩnh nào, có lẽ Akira đang hồi hộp quá nên mới lâu thế chứ gì- Hoàng hậu Jellsy trấn an đức vua, nhờ thế đức vua mới vui vẻ trở lại chứ nếu không sớm muộn gì thì cái lâu đài cũng nổ mất.


~o~ Trong khi đó, cuộc chiến vẫn tiếp tục, nhưng…~o~

_Công chúa, tôi xin cô đấy, mặc nó vào đi!- bà Marie bây giờ đã thở không ra hơi nhưng vẫn cố gắng đuổi theo Akira (già rồi mà sao vẫn còn khỏe thế?!).

_Thôi vậy, ta nể tình bà đã nuôi ta từ nhỏ đến lớn…-Akira tiến đến chỗ bà Marie, cúi xuống nhìn bà đang ngồi bệt dưới đất- Chúng ta thỏa thuận nhé!- Akira cười gian.

“Bây giờ ta mới hiểu tại sao mọi người gọi cô là ác quỷ rồi, công chúa Akira”-bà Marie nghĩ.



_Trời ơi! Đã gần bốn tiếng đồng hồ, làm gì mà lâu kinh khủng thế?!- Ông vua dường như đã không chịu nổi nữa mà không ngừng than thở với bà hoàng hậu. Chỉ tội nghiệp hoàng hậu Jellsy phải nghe chồng mình cứ lải nhải mãi bên tai. 

Các vị khách xung quanh cũng bắt đầu bàn tán xôn xao vì đến giờ buổi tiệc vẫn chưa được bắt đầu.

Chợt, ông vua thấy có người chạy vào…

Là bà Marie!!!

Ông vua mừng hớn hở, nhanh chóng chạy lại hỏi bà đã chuẩn bị xong chưa, nhưng đáp lại lời ông nói chỉ là cái lắc đầu từ bà, sau đó bà nói:

_Công chúa không muốn mặc bộ đồ đó, công chúa muốn thỏa thuận rằng cô ấy sẽ dự bữa tiệc với điều kiện cô ấy sẽ được mặc những gì cô ấy muốn.

Ông vua có vẻ hơi khó chịu vì cái thỏa thuận này, mặc những gì Akira muốn ư?! Có trời mới biết con bé định làm gì. Bất giác, ông nhìn nhưng vị khách xung có vẻ đang rất bực mình, cứ bàn tán, xôn xao mãi. Cũng phả, người ta vẫn thường nói “thời gian là vàng mà”, thôi coi như ván bài này ông thua, muốn làm gì thì làm.

_Chấp nhận thỏa thuận!-ông quay sang bà Marie, miễn cưỡng nói.



“Gì?! Chấp nhận thiệt à? Không sợ ta bày trò làm mất mặt ông sao?”- Akira bất ngờ khi phụ vương cô đồng ý. Chợt, cô nhìn đồng hồ -“À há, gần bốn tiếng đồng hồ rồi còn gì, không chấp nhận mới lạ.”- Akira cười nha hiểm - “Nhưng thôi, hôm nay nể tình ông, tôi sẽ không bày trò.”- Akira mặc trang phục như mọi ngày, định bước ra thì tự dưng có cảm giác quên cái gì đó…

Đúng rồi! Zen cũng dự buổi tiệc, không thể để bị phát hiện sớm thế được!

Akira ngó tới ngó lui tìm đồ cải trang. Bỗng. Cô nhoẻn miệng cười. Trên bàn, nơi cô đang hướng mắt tới, có một bộ tóc giả.



_Đại công chúa Akira đã đến!!!

Một tiếng nói cất lên, nghe có vẻ bình thường nhưng nội dung của nó lại có sức công phá cực lớn khiến ai ai cũng phải dừng lại việc mà mình đang làm, hướng mắt về phía cánh cửa. 

“Cuối cùng cũng tới”- ông vua mừng thầm.

Akira bước vào chính điện, cô vẫn như mọi ngày, bình thường nhưng lại toát lên vẻ cao sang, quý phái, mang đậm chất lạnh lùng nhưng cũng khá dịu dàng. Dưới ánh đèn vàng của chính điện, cô hôm nay trông đẹp hơn mọi ngày khiến mọi người chớp mắt cũng không dám.

Akira nhanh chóng bước đến chỗ phụ vương và mẫu hậu, Zen cũng đứng đó, còn có cả Ahin nữa. Bên ngoài, cô vẫn lạnh như băng nhưng bên trong lại lo sợ bị Zen phát hiện, lo lắng không ngừng. Cô dừng chân, đứng trước phụ vương và mẫu hậu.

_Akira kính chào phụ vương và mẫu hậu- Cô cúi chào hai người rồi quay xuống nhìn các vị khách- Xin lỗi vì sự chậm trễ ngày hôm nay, do có một số vấn đề đã xảy ra, mong mọi người tha lỗi- Akira cười tươi, nụ cười đẹp như ánh bình minh bừng sáng giữa đêm tối tăm, thật giống thiên thần vừa mới bước xuống trần gian, làm tất cả những vị khách là đàn ông (vẫn còn độc thân, còn những người đã có vợ cũng muốn nhưng không dám (_ _”)…) phải xịt máu mũi (t/g: đúng là Akira, đệ nhất giả nai).

Ông vua dường như không quan tâm đến việc này là mấy, chỉ cần Akira có mặt là tốt rồi, ông nói với những vị khách:

_Vậy là công chúa đã đến, chúng ta cùng nhập tiệc nào!-ông cười nói.

Những vị khách đều reo hò, khung cảnh bây giờ trông thật náo nhiệt (t/g: đương nhiên, đứng chờ bốn tiếng giờ mới được ăn, không vui mới lạ ). Zen bước đến gần Akira nói:

_Tôi có cảm giác đã từng gặp cô rồi thì phải?

_Có lẽ là khi chúng ta còn nhỏ?- Akira cười.

_Không phải hồi nhỏ mà là gần đây cơ, tôi có cảm giác như vừa mới gặp cô ở đâu đó vậy- Zen nói.

Akira giật mình khi nghe câu nói đó, nó làm cô mém nữa bị sặc nước. “Sao mắt ngươi tinh thế?!”- cô nghĩ, người đổ đầy mồ hôi.

_À…chắc là…người giống người giống người thôi mà- Akira cười, nụ cười có phần hơi gượng.

_Tỉ lệ người tóc hồng mắt đỏ ở vương quốc này là không nhiều đâu- Zen vẫn bình thản nói.


“Tên kia, ngươi muốn hại ta phải khai ra mới thôi sao?!”

Thôi xong, coi như sự nghiệp nói dối của Akira chấm dứt kể từ nay. Nhưng cũng phải nói đến Zen, trong một ngày mà phá được hai sự nghiệp được coi là không tài nào phá nổi của Akira thì cũng xứng đáng được ghi vào sách kỉ lục thế giới rồi. Nhưng Akira đời nào chịu thua dễ như thế, cô vẫn còn một cách, đó là… cầu cứu ông trời (_ _”).


“Trời ơi! Xin hãy thương con một lần, cứu con với!!! >_<”

Phụt!

Như đáp lại yêu cầu của cô, các bóng đèn bỗng nhiên phụt tắt.



p.s: mệt quá, chiều post tiếp -_-
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:45 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 7: M.A?!

Sad love story [Hoàn] Casper2

Phụt!

Như đáp lại lời kêu cầu của cô, các bóng đèn vụt tắt. Mọi người bắt đầu nhốn nháo hết cả lên. Bây giờ, trong đầu Akira chỉ có một thứ duy nhất “ Ông trời có thiệt ư?!”, nào giờ có tin đâu, liều mạng thử ai ngờ được. Tiếng xôn xao càng lúc càng lớn, mọi người bắt đầu cảm thấy bất an, xung quanh tối đen như mực, có căng mắt ra cũng chẳng thấy dược gì. Sở dĩ, vì hôm nay mặt trăng trốn đi đâu mất, không chịu xuất hiện, đã vậy, lá cây bên ngoài cứ liên tục kêu ‘xào xạc’ làm không khí ở đây càng đáng sợ hơn. Ông vua bắt đầu tức giận, quát:

_Này! Người hầu đâu hết cả rồi?! Sao đèn lại tắt hết vậy hả?!

_Dạ thưa, chúng tôi cũng chưa tìm ra nguyên nhân- Một người hầu nói.

Chợt!

Bên ngoài cửa, một ánh sáng yếu ớt chiếu vào phòng, mọi người đồng loạt nhìn ra. Bỗng, tất cả đều sững lại…

1…2…3…

_Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!! Maaaaaaaaaaaaa…!!!!!!!!!!!!!! - Tất cả mọi người đồng loạt hét lớn sau đó mạnh ai nấy chạy, giẫm đạp cả lên nhau, khung cảnh giờ đây trông thật hỗn loạn khác với lúc đầu.

Con ma có khuôn mặt kì dị, từ trong hốc mắt hai hàng máu chảy ra. Nó bay lơ lửng trên không trung, miệng nở một nụ cười ma quái.

_Áhahahahahahahahaha - Con ma cất lên tiếng cười ghê rợn làm mọi người càng ngày càng hoảng loạn, ai cũng la hét không ngừng.

Quốc vương và hoàng hậu vì quá hoảng sợ nên đã hóa đá, muốn chạy nhưng chạy không được. Còn Ahin và Silly thì ôm nhau khóc, người cứ run cầm cậm. Duy chỉ có hai người là vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Vâng, đó là Akira và Zen, hiện giờ hai người bạn trẻ này của chúng ta đang ngồi vừa uống trà vừa… ngắm ma.

_Tôi không biết là bữa tiệc hoàng gia lại vui đến vậy, chắc lần sau phải tham gia tiếp mới được! - Akira hào hứng nói.

_Tôi cũng là lần đầu tiên được ngắm một con ma “đẹp” thế này. Vả lại trông mọi người hình như ai cũng rất vui thì phải? - Zen nhìn vào đám đông đang la hét.

_Cơ hội có một không hai, phải tận hưởng mới được - Akira nói rồi đưa ly lên miệng uống tiếp. Trông hai người này thật bình thản làm sao!

Bỗng trời nổi gió mạnh, sấm chớp đùng đùng, một tia sáng lóe lên…

Đó là…

Akira như nhìn thấy cái gì đấy, cô chăm chú nhìn con ma đang bay lơ lửng ngoài kia, rồi chau mày lại suy nghĩ cái gì đó…

_Thì ra là thế…- Akira nói thầm đủ để mình cô nghe, sau đó lại tỏ vẻ buồn chán như trẻ thơ bị cướp mất đồ chơi - Hừ! Tưởng được xem “hàng thật”, ai dè chỉ là “đồ giả”

_Sao thế? Nếu chán thì có muốn đi dạo với tôi không? - Zen hỏi. Nhưng vừa dứt lời thì…

Đùng! Ầm! Rào rào…

Ba âm thanh liên tục phát lên, tiếp sau đó là một cơn mưa rào đổ xuống.

_Chậc! Không đi dạo được rồi…- Akira cười gian nhìn anh như muốn nói “Anh nói cái gì xui cái đó”

_Khôn cần phải khinh thường tôi thế đâu, tôi có ô đây- Như đọc được suy nghĩ của Akira, Zen bực bội cầm cái ô trên tay, nhưng lập tức liền bị Akira giựt lấy và chạy đi mất - Này, ô của tôi cơ mà!- Zen vừa nói vừa đuổi theo.



Hai người vừa đi khuất thì con ma cũng biến mất, đèn sáng trở lại như trước. Một số người đã bình tĩnh, một số vẫn còn hoảng sợ, còn lại thì đa số đều đã ngất và sắp xỉu. Những người đã bình tĩnh thì đều ngạc nhiên về sự việc vừa xảy ra, cứ không khỏi thắc mắc “Chuyện này rốt cuộc là sao?” Mọi người bất giác nhìn về phía chỗ nơi con ma vừa xuất hiện.
“Là mơ?”



_Chán quá! Akira chẳng sợ tí nào – Một cô bé có mái tóc đen, mặt được bôi phấn trắng bệch, trên đầu đội một cái mặt nạ ma quái được làm một cách tinh xảo nói. 

_Đã bảo là chị ấy chẳng sợ cái gì rồi mà – Một cô gái khác nói, trông giống y hệt cô gái lúc nãy, chỉ khác là cô đang mặc một chiếc áo trắng dài và rộng thùng thình.

_Nhưng ít ra chúng ta cũng đã làm cho mọi người phải hoảng sợ - Hina tự hào về kế hoạch của mình.

_Em thích nhìn mọi người mặt cắt không còn một giọt máu – Hime cười nham hiểm.

Chậc, hai chị em nhà này thật đáng sợ…!!

~~o~~ Tại một gốc cây gần đó ~~o~~

_Hừm, biết ngay là do hai đứa này bày trò mà – Akira lườm bọn nhóc siêu quậy nói.

_Nhưng hai đứa này cũng giỏi thật, làm cho mọi người hoảng đến thế, ngay cả tôi còn không nhận ra là giả – Zen thầm thán phục tài năng của cặp song sinh này.

_Con ma đó đối với hai nhóc này thì chỉ là tầm thường, anh không biết là hai đứa này đã làm nhiều chuyện như thế nhiều cỡ nào đâu – Akira nhớ lại những lần quậy phá của Hina và Hime.

~~o0o~~ Hồi tưởng ~~o0o~~

Đó là vào một ngày nắng nóng trong nhiều ngày nắng nóng của mùa hè oi bức này, mồ hôi ai nấy đều chảy như suối, hai cô bé này đã nghĩ ra một ý tưởng đó là làm nóng địa đạo Scorcap ( địa đạo này có mối liên kết chặt chẽ với hoàng cung, dưới đó nóng thì hoàng cung nóng gấp đôi, nếu lạnh thì cũng lạnh gấp đôi). Thế là, trong nguyên ngày hôm đó, hễ chỉ cần đặt chân vào thôi là cũng đủ nghe thấy mùi thịt người nướng rồi nên cả hoàng cung ( bao gồm vua, hoàng hậu, người hầu…) phải đi lánh nạn và không ai dám bước vào.



Còn có một lần, Hina và Hime giả làm gấu, hù dọa tất cả người hầu trong cung, khi lính gác đến thì núp dưới địa đạo Scorcap, thỉnh thoảng lại chui lên đặt bẫy và dọa luôn cả lính gác, ngay cả quốc vương và hoàng hậu cũng không tha. Làm cả hoàng cung hôm đó thật hỗn loạn và nguy hiểm ( do dặt nhiều bẫy quá, đi không cẩn thật là dính bẫy ngay) (t/g: tại hạ xin bái phục).

~~o0o~~ kết thúc hồi tưởng ~~o0o~~
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:47 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 8: Dọa

Sad love story [Hoàn] Images?q=tbn:ANd9GcSBDcmme9Npe57FDwnsa3Sj56s0ac1VuU5HSxXHGA9N0RgQB9fQ

~o~ Vương quốc Belinda vào một buổi tối không hề đẹp chút nào…~o~

Những vị khách được mời đến bữa tiệc tối đó chưa dự được bao lâu đã phải từ giã cung điện mà ra về vì lí do sức khỏe sau khi bị dọa đã bay mất hồn vía, không hề muốn níu kéo nơi đáng sợ này thêm một giây phút nào.

…Và cũng vào tối hôm ấy, Zen đã được biết đến những “chiến công lừng lẫy” của Hina và Hime, lòng thầm tôn hai đứa nhóc lên làm sư phụ…

_Hai đứa nhóc đó đã bao lần làm náo loạn hoàng cung như vậy, quốc vương không phạt chúng sao? – Zen thắc mắc hỏi.

_Có chứ! Đã có lần quốc vương nhốt chúng vào nhà kho gần khu vườn Hoàng gia nhưng bọn chúng đã thoát dược nhờ địa đạo Scorcap – Akira thở dài.

_Vậy cậu có muốn phạt chúng không? – Zen nhìn hai đứa nhóc đang đi dưới cái ô màu đen ngoài kia, miệng nở một nụ cười rất chi là gian.

Akira nhìn theo hướng nhìn của Zen, rồi quay sang nhìn cậu, môi khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp nhưng lại không kém phần nguy hiểm.



_Hime, sắp tới chúng ta sẽ làm gì? – Hina quay sang Hime hỏi

_Đã lỡ đâm lao rồi thì phải theo lao, chúng ta sẽ đi dọa từng người – Hime hào hứng nói.

_OK! Chị thích suy nghĩ của em – Hina gật đầu, rồi cả hai đập tay nhau, chuẩn bị thực hiện một kế hoạch mới.

Hina và Hime tiếp tục đi dạo quanh khu vườn. Trời cũng đã bắt đầu tạnh mưa. Đang đi nửa chừng thì…

Soạt!

Có tiếng gì đó vừa phát ra, nhỏ nhưng cũng đủ để khiến cả Hina và Hime phải chú ý, hai đứa nhóc đều nhìn về phía phát ra tiếng động. Không gian bây giờ im lặng đến đáng sợ.

Bộp!

Có một thứ gì đó từ trong bụi cây phóng ra, nhưng do trời quá tối nên Hina và Hme không nhìn thấy đó là thứ gì. Cả hai nhìn nhau rồi nhìn về hướng nơi vật đó đang hiện diện rồi lại nhìn phía bụi cây nơi vật đó vừa phóng ra. Bỗng…

Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!...

Từ trong bụi cây, cái thứ màu đen ấy liên tục phóng ra, càng lúc càng nhiều và hầu như không hề có ý định dừng lại. Bộp! Hime bị thứ màu đen ấy phóng trúng khiến cô mất thăng bằng và ngay lập tức đã yên vị trên mặt đất còn ẩm ướt do trận mưa lúc nãy.

_Đau! – Cô khẽ rên, bên cạnh cô là thứ màu đen lúc nãy, cô nhìn chằm chằm vào nó…

Một quả bóng?

_Hime! – Hina chạy tới bên cạnh cô – Không sao chứ? – Hina hỏi.

Hime gật gật cái đầu rồi ngước mắt nhìn Hina. Chợt. Cô sững người lại, mắt mở to hết sức có thể, nhìn chằm chằm một vật gì đó.

_Hime? – Hina thắc mắc nhìn Hime một cách khó hiểu.

Còn về phần Hime, bây giờ khuôn mặt đã trắng bệch, cả người cứ run cầm cập, miệng lắp bắp như muốn nói gì đó, tay run run chỉ về phía đằng sau Hina.

_M…m…m…a…a…a… - Hime nói, trông cô bây giờ không còn một chút sức lực nào.

Hina nhanh chóng phân tích những lời Hime vừa nói rồi giật mình quay lại nhìn đằng sau…

Không có gì cả?!

Hina càng ngày càng thấy khó hiểu, quay lại nhìn Hime nhưng lúc này cô bé đã bất tỉnh hoàn toàn, Điều này cũng khiến Hina có phần lo sợ.

_Hime! Hime! Em sao thế? Mau tỉnh dậy đi! Đừng làm chị sợ mà! – Hina bắt đầu khóc nức nở, miệng không ngừng gọi tên cô em gái của mình.

~o~~ Trong bụi cây ~~o~

_Này, anh đã làm gì con bé vậy? – Akira lo lắng nhìn hai cô bé.

_Trên trái bóng đó là một liều thuốc đặc biệt, ai đụng vào sẽ gặp ảo giác trong vòng mười lăm phút, không có tác dụng phụ đâu, yên tâm đi! – Zen tháo găng tay màu trắng ra (dùng để khi ném banh không bị nhiễm thuốc) – Vả lại làm như thế tụi nó mới chừa cái tội quậy phá.

_Có nên chạy ra khiêng Hime về phía chính điện không? – Akira hỏi.

_Uhm! – Zen nhìn về phía tụi nhóc nói.



Hina đang băn khoăn không biết nên làm sao thì có một giọng nói cất lên.

_Hina! Em đang làm gì đấy?

_Akira? – Nhe thấy giọng nói quen thuộc, Hina mừng như bắt được vàng, nhanh chóng gọi Akira – Akira! Akira! Giúp em với!

_Có chuyện gì thế? – Akira tiên lại gần – Ôi trời, Hime làm sao thế? (t/g: đóng kịch giỏi thật =_=”).

_Em cũng không biết nữa, tự nhiên tụi em đang đi dạo thì có hàng chục thứ đen sì phóng ra từ phía bụi cây đằng kia – Hina chỉ tay về phía bụi cây – sau đó tự dưng Hime mặt trắng bệch, nói những thứ rất khó hiểu rồi bất tỉnh luôn – Hina nói liền một mạch.

_Được rồi! Chị hiểu rồi! – Akira nói rồi nhìn về phía Zen đang đứng, ánh mắt gian chưa từng thấy.

Nhận dược cái nhìn từ Akira, anh hiểu ngay cô đang muốn nói gì.

“Hừ! Đừng nhìn như tất cả đều tại tôi chứ, chính cô cũng đồng ý chuyện này mà!”

Zen cũng lườm cô lại một cái, rồi tiến lại gần bế Hime về chính điện.



Rầm!

Cánh cửa hoàng cung bị mở ra một cách thô bạo khiến tất cả mọi người đều phải đổ dồn ánh mắt về đó. 

Ở phía cánh cửa hoàng cung là một cô gái tóc hồng cùng đôi mắt đỏ như máu, cô đang cầm tay một đứa trẻ mắt đỏ hoe vì khóc quá nhiều, bên cạnh là một anh chàng khôi ngô tuấn tú, trên tay bế một đứa trẻ mặt trắng bệch, mắt nhắm nghiền, ba người tiến về phía quốc vương và hoàng hậu. Quốc vương ngạc nhiên nhìn hai đứa trẻ.

_Đã có chuyện gì xảy ra? – Ông hỏi.

Hina không nói gì, cô bé đã kiệt sức vì khóc quá nhiều. Còn về phần Akira, cô cũng không nói gì, chỉ nhìn ông, gương mặt vẫn bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn lạnh lùng mà nở một nụ cười đắc thắng.

“Đừng hỏi tôi về tất cả những gì đã xảy ra, chỉ tại ông quá ngốc nghếch nên không thể bảo vệ cho những đứa con gái của mình.”

_Rốt cuộc là đã có chuyện gì?! – Ông vua như đọc được những suy nghĩ của Akira, tức giận quát.

Akira vẫn đứng đó, vẫn thái độ khinh thường, vẫn là dáng vẻ im lặng như ngày nào. Tất cả những điều đó khiến ông vua không còn có thể kiểm soát chính mình được nữa, ông tiến tới gần Akira và… 

Chát!
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:50 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 9: Nỗi buồn của Akira


Sad love story [Hoàn] Cartoon-wallpapers-background-desktop_dophuquy.com_1038


Chát!


Akira ngồi trên nền đất lạnh lẽo, tay đặt trên gò má vẫn còn đỏ ửng do cú tát của ông. Ánh mắt nhìn ông chứa đầy sự thù hận.


“Ông dám tát tôi sao, hãy đợi đấy!”


Ông vua dù có hơi e ngại trước ánh mắt của Akira nhưng vẫn giận dữ quát.


_Ngươi đã làm gì con gái ta?! 


Akira không trả lời. Gương mặt bỗng trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết, ánh nhìn như muốn xoáy sâu vào tâm can người khác lại càng khiến ông vua chùn bước. Bỗng, từ ngoài cửa, Ahin chạy vào.


_Phụ vương, người vừa làm gì vậy?! – Ahin chạy lại kéo tay áo cha mình, rồi nhìn Akira đang ngồi dưới đất.


Cô tiến lại gần Akira, đưa tay định dỡ Akira dậy thì ngay lập tức đã bị gạt ra.


_Ta không cần sự thương hại! – Akira lạnh giọng nói, rồi cô đứng dậy bỏ đi mặt cho mọi người cứ nhìn mình mãi.


Ahin đứng im lặng, không nói cũng không làm gì, mắt vẫn nhìn về phía Akira đã đi khuất, nhưng cái cách Ahin nhìn không giống như những lần trước nữa, không phải là ánh mắt buồn mỗi khi Akira bỏ đi mà thay vào đó là ánh nhìn xa lạ, cứ như là khong quen biết vậy. Còn về phần Zen, bây giờ anh rất muốn đuổi theo cô nhưng lại gặp phải “ chướng nghiệp” (tay đang bế Hime, lại không có chỗ dặt con bé xuống, chẳng lẽ lại bảo anh khieng con bé chạy vòng vòng?). Haizz, thật phiền! Nhưng bây giờ anh mới để ý, Akira bây giờ khác xưa nhiều quá, không còn cười đùa nói chuyện với ai nữa cả, cứ lạnh lùng mà xa cách mọi người xung quanh, cứ như là không khí vậy, tưởng chừng như ở ngay trước mắt nhưng lại chẳng bao giờ có thể với tới được. Về phần hoàng hậu Jellsy, hình như bà ta cũng để ý đến điều ấy, Akira mà bà quen biết không giống thế, bà nhớ Akira trong kí ức của mình luôn vui vẻ, hồn nhiên, thân thiện với mọi người. Đức vua cũng thế, cái lúc mà Ahin ra đời, mặc dù ông luôn lạnh lùng với Akira nhưng con bé không những không trách ông mà lại còn luôn chơi với Ahin, hoàng cung lúc đó lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười trẻ con nhưng tại sao bây giờ lại…



“Vì cớ gì mà lại thay đổi nhiều đến thế, Akira?”


__o0o__Nhà kính Vivian__o0o__


Akira đang ngồi thổi sáo ở đó, trên xích đu được làm bằng dây leo treo trên cao, và như bao lần khác, vẫn là bài hát buồn thăm thẳm đó. Cô rất thích bài hát này dù không biết vì sao mình lại biết và thích nó, chỉ biết là bài này có liên quan đến một phần kí ức ngày xưa của cô, và mỗi khi chơi bài này lại có một hình ảnh hiện ra. 


Đó là hình ảnh một người phụ nữ có mái tóc màu hồng và đôi mắt màu thạch anh tím, trên tay người phụ nữ đó là một đứa bé rất dễ thương, chỉ có điều cô bé đó lại có một đôi mắt đỏ như máu khiến người ta khiếp sợ. Ở cửa sổ gần đó, một người đàn ông đang nhìn ra ngoài, sau đó ông quay lại và tiến lại gần người phụ nữ, ông cúi xuống chăm chú nhìn đứa trẻ, ánh mắt ông sắc và lạnh làm những người xung quanh ai nấy đều lạnh cả sống lưng. Người phụ nữ ngồi trên giường ngước lên nhìn ông như đang chờ một điều gì đó. Ông cũng nhìn bà, cuối cùng cũng nói ra được một câu



“Con bé là nỗi nhục của gia đình ta, vứt nó đi”





Akira giật mình tỉnh dậy.



“ Mơ? Chỉ là mơ?”


Cô thở gấp. Lại là giấc mơ đó, từ khi Ahin dẫn cô đến khu vườn hoa hồng Picessa, từ khi cô nhìn thấy bông hoa hồng đỏ, cô đã luôn mơ thấy giấc mơ đó. Cũng chính vì thế mà cô ghét Ahin, nó đã khơi lại cái quá khứ đau thương ấy, thứ mà cô luôn cô gắng để mà quên. Cô cũng ghét phụ vương và mẫu hậu vì đã bỏ rơi cô giống như cha mẹ ruột của cô đã từng làm. Cô tự hòi cuối cùng thì cô đã làm gì sai mà tại sao ai cũng bỏ rơi cô thế này. Chẳng lẽ…



“Ta đáng ghét lắm sao?”


Akira ngước nhìn lên bầu trời đầy sao, thật đẹp nhưng bầu trời đầy sao này đến sáng sẽ biến mất cũng giống như những người mà cô đã gặp, rồi một ngày họ sẽ quên cô, chỉ còn mình cô nhớ đến họ cũng như sẽ nhớ đến bầu trời này.



“Đêm nay, đêm mai và mai nữa, tôi nhớ những người
không nhớ tôi…”


~~o~~ Sáng ~~o~~


_o__Vườn hoa anh đào__o_


Akira ngồi đó, một nình… thật cô độc… nhưng chẳng sao cả vì cô đã quá quen với việc này rồi.


Soạt…


Tiếng động khiến Akira chú ý, có ai đó đang tới gần cô.


_Chào công chúa Shirayuki, có chuyện gì mà suy tư thế? – Zen lại gần cái cây và ngồi xuống cạnh Akira.


_Tôi làm gì không đến lượt anh bận tâm. Nhưng tại sao lại gọi tôi là công chúa? – Akira hỏi.


_Thì cô đúng là công chúa mà, đúng không Shirayuki? Hay nói đúng hơn là Akira nhỉ? – Zen liếc nhìn Akira nói


Akira thở dài. Chậc, lộ rồi, chán thật! Thôi kệ vậy, có chơi cũng chẳng giấu được bao lâu.


_Anh cũng tinh mắt đấy, nhưng cứ gọi tôi là Shirayuki, đó mới là tên thật của tôi – Akira chống cằm nói.


_Huh? Ý cô là sao? – Zen thắc mắc hỏi.


_Nếu tôi nói anh sẽ tin tôi chứ? – Akira quay sang nhìn Zen hỏi.


_Được – Zen trả lời một cách chắc nịch.


_Sự thật là tôi chỉ là con nuôi của quốc vương và hoàn hậu thôi, không phải là người hoàng gia và hoàn toàn không hề mang dòng máu hoàng tộc. Tôi được hoàng hậu Jellsy tìm thấy ở trong rừng, lúc đó họ chưa có con nên mới mang tôi về nuôi. – Akira cí vẻ hơi buồn khi nói về việc này.


_Khoan đã! Nếu cô nói là hoàng hậu tìm thấy cô ở trong rừng thì chẳng khác nào nói là ba mẹ cô để cô ở đó cho thú rừng ăn thịt? ( rừng là nơi nguy hiểm, không ai dám vào, chỉ có thợ săn mới đi vào đó chứ người bình thường đi vào thì chẳng khác nào muốn chết, ban đêm thì càng nguy hiểm hơn) – Zen thắc mắc hỏi.


_Thì đúng là như thế mà! – Akira đứng dậy – vì lúc đó đức vua và hoàng hậu chưa có con nên họ mới nhận nuôi tôi, tôi là do may mắn mới sống được tới bây giờ. Sau đó, Ahin ra đời, rồi cả Hina và Hime nữa, họ đương nhiên là yêu quý con ruột hơn con nuôi, và tôi lại một lần nữa bị bỏ rơi. Thế đấy, thì ra anh cũng như bao người khác, chẳng ai tin cả. Thế mà anh hứa là sẽ tin tôi rồi cuối cùng cũng thế thôi! – Akira nổi giần, nói liền một mạch rồi chạy đi…


Cuộc đời cô là thế đấy… Bất hạnh hơn người khác cho dù có là công chúa đi chăng nữa…
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:51 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 10: Quá khứ của Akira
...

Sau khi Akira bỏ đi, Zen vẫn đứng đó, anh biết đã làm cô bị tổn thương vì anh không tin cô, anh rất muốn xin lỗi cô nhưng có lẽ bây giờ nên để cô ở một mình bây giờ. Có lẽ để khi khác xin lỗi cũng không muộn.



Akira chạy vào khu nhà kính Vivian. Cô nhớ cha mẹ ruột của mình dù vẫn rất hận họ vì đã bỏ rơi cô. Nhưng Akira biết mẹ vẫn còn yêu cô, chỉ có điều mẹ yêu ba nhiều hơn. Cô không hiểu vì sao ba lại nói thế và bỏ cô.

Con đã tưởng rằng chúng ta sẽ sống bên nhau mãi mãi
Sẽ thật hạnh phúc
Nhưng ước mơ chỉ mãi là ước mơ
Chẳng bao giờ trở thành hiện thực

Con vẫn nhớ mãi kí ức lúc đó…
Con nhớ là chúng ta đã từng rất hạnh phúc.
Cho đến khi chuyện đó xảy ra…
Phá cỡ thế giới của con…


__o0o__ Quá khứ__o0o__
(Akira năm tuổi, tên thật là Shirayuki).

Shirayuki đang ngồi chơi trong vườn thì mẹ cô bước đến, đưa cho cô một cái giỏ và một tờ giấy.

_Con ra chợ mua cho mẹ những thứ ghi trong đây nhé – Mẹ cô chỉ vào tờ giấy nói, rồi mẹ khoác áo choàng cho cô – Đi cẩn thận nhé! – Mẹ cô vẫy tay rồi đi vào nhà.

Shirayuki bước đi thật chậm trên con đường nhỏ đầy sỏi đá hướng ra chợ. Đến nơi, cô nhạnh chóng đi tìm mua những thứ mẹ dặn. Cô đi đến đâu, mọi người nhìn đến đó nhưng tuyệt nhiên là không có ai dám lại gần, mặc dù Shirayuki cảm thấy hơi lạ nhưng cũng không để tâm là gì, cô tiếp tục đi tìm những thứ mẹ dặn. Tuy nhiên, sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn, cô đến đây để mua đồ mà ai cũng nhìn cô như sinh vật lạ, ngay cả các chủ cửa hang cũng rụt rè, lo sợ điều gì đó mà nhìn cô mãi mới chịu bán, điều đó khiến Shirayuki vô cùng bực mình, sát khí tỏa ra nồng nặc khiến người xung quanh đã sợ nay lại càng sợ gấp đôi, phải đứng cách cô ít nhất 10 mét. Bỗng có tiếng nói từ đằng sau cất lên:

_Này, ác quỷ!

Shirayuki quay lại nhìn người đã nói câu đấy. Thì ra cũng chỉ là một đứa trẻ, xung quanh là nhiều người khác, tuổi của bọn họ có lẽ cũng bằng tuổi cô, những người như thế, chấp làm chi. Nghĩ thế, Shirayuki chỉ “hừ” một tiếng rồi bỏ đi, nhưng hình như bọn chúng vẫn không chịu buông tha cho cô, một số đứa trong tụi nó chạy lên chặn đường đi của Shirayuki.

_Tránh ra! – Cô nói, giọng trầm xuống, lạnh cả sóng lưng, nhưng đứa cầm đầu vẫn không chịu thua.

_Sao thế ác quỷ? Đại ma vương đang chờ ở nhà nên mày phải về sớm à? Đừng giả bộ ngoan hiền nữa, mày cũng chả khác gì lũ súc vật đâu! – đứa trẻ đó vừa cười vừa nói, sau đó mấy đứa trẻ khác cũng hùa theo cười lớn.

Bị nói như thế, ai mà không tức giận, chưa nói đến Shirayuki một khi đã nổi cơn điên thì dù có là ông trời cũng không cản được. Nhưng bây giờ không phải lúc, phải về sớm kẻo mẹ lo, hạ hỏa và bình tĩnh đi nào! Shirayuki tự trấn an mình, rồi ngước mặt lên nhìn đám trẻ đó lạnh giọng nói.

_Ta cảnh cáo, nếu các ngươi không tránh đường cho ta đi thì đừng trách sao ta độc ác – Shirayuki người tỏa đầy sát khí, nhìn chả khác gì ác quỷ từ dưới địa ngục chui lên khiến bọn trẻ đều phải rùng mình, người cứ nhỏ đầy mồ hôi và run cầm cập. Đứa cầm đầu tuy sợ gần chết nhưng vẫn tỏ vẻ ta đây, cất giọng nói:

_Lộ rõ bản chất của ác quỷ rồi nhé! – cậu tỏ vẻ trêu chọc, vừa cười lớn vừa nói.

Shirayuki chỉ có thể chịu đựng đến thế, mặt cô hầm hầm, giờ chỉ cần thêm cây lưỡi liềm thì giống y như thần chết vậy.

“Các ngươi dám nói xấu ta, lại còn dám xúc phạm đến cha mẹ ta,
thù này không trả không phải là Shirayuki”


Nghĩ đến đó, Shirayuki liền nhảy vào, đánh tới tấp vào đứa trẻ đó, những cú đánh nhìn tuy nhẹ, nhưng khi là nạn nhân mới biết sứa công phá của nó. Quả thật, cậu bé bị đánh bây giờ đã bất tỉnh, máu chảy lênh láng, mặt không còn chút thần sắc nào. Lúc này, Shirayuki mới dừng lại. Những người xung quanh thấy thaế liền chạy đến đưa cậu bé kia đến chỗ thầy thuốc. Shirayuki định thần lại, khi nghe cậu bé kia nói những lời như thế, cô đã đánh nó trong vô thức, khi kịp dừng lại thì đã thấy bàn tay cô đầy máu

_Shirayuki… 

Một giọng nói từ dằng sau cô cất lên. Shirayuki quay đầu lại nhìn…

Là cha, mẹ?

“Ba ơi, họ chảy nhiều máu quá!”

_Mày đã làm cái gì thế hả?! – Cha cô tức giận quát, đồng thời vung tay định đánh cô nhưng mẹ cô đã kịp ngăn lại – Hừ! Em đưa nó về nhà trước đi, anh đi đây một chút, sau đó sẽ về nhà giải quyết chuyện này – Ông nói với mẹ cô, liếc nhìn Shirayuki rồi bỏ đi.

Sau khi cha cô bỏ đi, mẹ cô đưa cô về nhà. Shirayuki từ lúc đó vẫn cứ thấp thỏm lo sợ, không biết cha định làm gì.



Cạch!

Có tiếng mở cửa, cha cô bước vào, mẹ cô sau khi nhìn thấy ông liền chạy tới bên cạnh, thì thầm điều gì đó. Shirayuki ngồi trên giường, cúi đầu xuống, thi thoảng lại ngước lên nhìn hai người. Do Shirayuki còn nhỏ, kí ức vẫn còn rất mơ hồ, nên không nhớ được gì nhiều. Khoảng thời gia trong nhà, Shirayuki chỉ nhớ mẹ sau khi thì thầm với cha xong thì lại gần cô, đặt cô trên đùi và ôm chặt vào lòng, khung cảnh giờ đây thật im lặng đến khó hiểu. Mẹ buông cô ra, ngước lên nhìn cha cô đang tiến lại gần. Ông nhìn cô với cặp mắt sắc lạnh rồi nói:

_Vứt nó đi!

C…cái gì ? Cha vừa nói gì vậy?!

Shirayuki sau khi nghe xong đã không còn biết gì nữa, đầu óc cứ quay mòng mòng, sau đó mẹ cô nói gì cô cũng chẳng rõ, chỉ làm theo lời mẹ trng vô thức. Trời đổ mưa, mẹ lấy ô rồi dắt cô đi ra ngoài, Shirayuki ngoan ngoãn đi theo, nhưng càng đi cảnh vật xung uqnah càng lạ, cô chưa từng tới đây bao giờ, mẹ định dẫn cô đi đâu thế này?! Dừng chân, Shirayuki ngẩng đầu lên. Đây là… rừng?

Tại sao lại đến đây? Shirayuki quay sang nhìn mẹ, cố gắng tìm kiếm câu trả lời, đôi mắt màu thạch anh tím vẫn nhìn cô nhưng sao lại có cảm giác buồn thế này? 

Mẹ bỗng siết chặt tay cô, dẫn cô tiến vào sâu trong rừng. Đi được một đoạn thì mẹ cô dừng lại, quỳ gối xuống đối diện với cô, sau đó bà lấy từ trong túi ra một cây sáo rồi đưa cho Shirayuki.

_Giữ lấy nó, khi nào nhớ đến mẹ thì hãy thổi bài hát mà mẹ vẫn hay hát cho con nghe – Bà nói, từ khóe mắt chảy ra một giọt nước trong suốt. 

Shirayuki đưa tay lên lau giọt nước đó trên mắt bà.

_Mẹ khóc à? – Shirayuki hỏi.

Bỗng bà ôm chầm lấy cô, giọng nói run run:

_Không… mẹ không có khóc…

Rồi bà đứng dậy nhìn Shirayuki lần cuối rồi chạy đi, trước khi đi bà còn nói thêm một câu

_Xin lỗi con!

Shirayuki dù rất muốn nhưng vẫn không chạy theo vì cô biết một khi cha mẹ cô đã bỏ rơi cô thì dù có chạy theo đi chăng nữa cũng chẳng làm được gì. Cô tự hỏi đánh người khác khi họ nói xấu cha mẹ mình là sai sao?

Shirayuki đứng dưới mưa, cứ đứng mãi, chẳng làm gì cả…

Một tiếng trôi qua…

Shirayuki vẫn đứng đó, ánh mắt vẫn hướng về phía mẹ cô chạy đi. Shirayuki từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận từng giọt mưa cứ liên tục rơi, như đang an ủi cô. Cảm ơn nhé, mưa…

Shirayuki đang cười, một nụ cười buồn.

Bịch!

Cô ngã xuống, cô đã đứng dưới mưa cả tiếng dồng hồ rồi, bây giờ cô rất mệt, không còn sức để ngồi dậy nữa…

Hết rồi
Hết thật rồi
Thế giới của con biến mất vào một ngày mưa
Con đã từng mơ về thế giới ấy
Khi con tưởng nó đã thuộc về con
Thì nó lại biến mất

Thế giới của con làm bằng thủy tinh
Con đã rất vui khi ở đó
Nhưng rồi chính con lại phá vỡ tất cả
Khi cố gắng nhặt những mảnh vỡ một cách cẩn thật
Thì đã quá muộn
Kết quả đổi lại vẫn là một bàn tay… đầy máu



__o0o__End chương một__o0o__

Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:54 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

GTNV 2:

Yuki (hình ảnh mang đầy tính chất minh họa) :


Sad love story [Hoàn] 1010903170_292928793



Hoàng tử nước Shibazakura (tên nước được đặt theo tên một loài hoa của Nhật Bản), qua du lịch.

Tính cách: vui vẻ, tốt bụng, đôi khi nói hơi nhiều làm Akira bực nhưng đôi khi cũng giúp Akira vui.

Màu tóc: nâu Màu mắt: nâu

Chòm sao: Thiên Bình

Tuổi: 18
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 4:58 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chương 2: Trò chơi của hoàng gia

Chap 1: Hoàng từ nước láng giềng


Sad love story [Hoàn] Images?q=tbn:ANd9GcTOc4SgCu3QXM40ZHR7s5oDHrNjp66s4M0bGZTF83DxF4H601SNaw


_o0o__ Hoàng cung Belinda__o__ Chính điện__o0o_

Quốc vương và hoàng hậu đang ngồi trên ghế (làm bằng vàng), đối diện họ là một chàng trai cao to có mái tóc màu nâu cùng đôi mắt cùng màu đang cúi chào. Quốc vương và hoàng hậu đứng dậy, tiến lại gần cậu, quốc vương vỗ vai cậu nói:

_Chào mừng hoàng tử đến với vương quốc của ta! – Ông cười, rồi quay sang nhìn cô hầu – Đưa cậu ta về phòng!

_Cảm ơn đức vua! Nhưng mà… tôi có thể đi tham quan nơi này một vòng được không? – Cậu hòi.

_Được, hoàng tử cứ tự nhiên – Quốc vương nói rồi cùng hoàng hậu đi về hậu cung.



Yuki bước đi trên hành lang dài, đôi mắt màu nâu cứ liếc nhìn xung quanh liên tục (giống như ăn trộm (_”_) ). Chợt, cậu dừng chân trước một khu vườn. Nhìn vẻ đẹp của nó, cậu thầm thán phục.

“Ở đây mà cũng có cả một vườn hoa anh đào sao?
Đẹp thật!”

Trong khi vẫn còn ngạc nhiên mà đứng nhìn như thế thì từ đâu có hai cô bé chạy tới, chúng nhìn anh chằm chằm như đang nhìn người ngoài hành tinh. Thấy thế, cậu cũng cúi xuống nhìn chúng. Bây giờ, sáu mắt nhìn nhau, không gian im lặng đến nỗi có thể nghe cả tiếng gió đang thổi qua. Mãi gần mười phút, tụi nó mới không nhìn anh nữa mà quay sang… nhìn nhau. Và lại mất gần năm phút, một trong hai đứa bước lên, khuôn mặt hình sự, ánh mắt hình viên đạn, tiếp tục… nhìn anh. Thêm ba phút nữa, đứa mới bước lên lúc nãy mới phán một câu nếu không muốn nói là một từ (_”_).

_Ai?

Xong, cậu đơ năm phút (mất thời gian quá =_=), sau đó mới từ từ lấy lại bình tĩnh, cậu nói:

_Tôi tên là Yuki, hoàng tử thứ ba của nước láng giềng Shibazakura.

_Hoàng tử sao? Thế là tốt rồi, đi thôi Hina! – Hime cười nói rồi kéo tay Hina định bỏ đi thì bị Yuki gọi lại.

_Này! Hai đứa nói thế là sao? –Yuki hỏi.

_À, tụi em thấy anh cứ đứng nhìn khu vườn hoa anh đào Vivian này mãi nên thấy lạ… - Hime vui vẻ nói.

_Nếu không phải người hoàng tộc mà vào khu vườn này sẽ bị chị Akira xử phạt – Hina nói tiếp.

_À mà anh cũng phải chú ý đến khu nhà kính ở phía sau vườn nhé! – Hime.

_Nếu anh không xin phép Akira ma tự ý bước vào thì dù cho có là hoàng tử nước láng giềng đi chăng nữa thì cũng sẽ…- Hina cười nham hểm nói.

_Chết! – Hina và Hime vừa đưa tay ngang cổ vừa nói.

Nói xong, hai đứa rủ nhau đi xuống địa đạo Scorcap chơi, biến mất dạng, bỏ Yuki lại một mình với cái bộ mặt chẳng hiểu gì ráo.

“ Akira là ai?”

Thôi thì cứ hiểu đại khái là không được vào nhà kính mà chỉ được vào khu vườn hoa anh đào chứ gì. Có thế thôi mà hai đứa nhóc cứ nói vòng vo, đung là quan trọng hóa vấn đề mà, đã vậy còn chết chóc gì đó nữa chứ! Lộn xộn quá đi!

Vừa đi, cậu vừa suy nghĩ. Bỗng anh nhìn thấy có bóng ai đó, nhìn kĩ mới thấy đó là một cô gái, nhưng mà màu tóc của cô ta hơi lạ. Mái tóc màu hồng hòa quyện với màu của những bông hoa anh đào, nhìn thật đẹp. Nhưng mắt thì lại có màu đỏ của máu, đáng sợ! Mãi nhìn mà anh không biết rằng, cô ta đang nhìn mình… Bốn mắt nhìn nhau, viễn cảnh y chang hồi nãy nhưng mà bị mấy đứa nhóc nhìn còn đỡ, màu mắt của tụi nhóc không đáng sợ và tụi nhóc cũng không tỏa ra nhiều sát khí thế này. Nếu chuyên này cứ tiếp tục thì chắc tối nào anh cũng gặp ác mộng hết cho coi. Nghĩ đến thôi mà anh đã cảm thấy rùng mình rồi, huống chi… Nhưng mà hình như cô ta cũng biết điều, thôi không nhìn anh nữa mà quay phắt đi, trước khi cô bỏ đi còn nói thêm một câu:

_Biến đi nếu không muốn chết!

_Hả? Chết ư? – Yuki ngạc nhiên nói – Nhưng tôi nghe nói nều là người hoàng gia thì được vào đây mà.

_Ai nói cho anh biết? – Akira quay đầu lại hỏi.

_Lúc nãy có hai cô bé, hình như là song sinh nói cho tôi biết – Yuki trả lời.

“ Hina và Hime”

_Anh là ai? – Akira tiến lại gần hòi.

_Tôi là Yuki, hoàng tử thứ ba của Shibazakura, đa số mọi người nhìn trang phục của tôi cũng đủ biết rồi, ngoại trừ hai cô bé lúc nãy, tụi nó còn nhỏ, đương nhiên không biết, còn cô sao lại không biết nhỉ? ...bla…bla… - Yuki nói liền một mạch, thao thao bất tuyệt, điều này khiến người ghét sự ồn ào và phiền phức như Akira bực muốn điên lên, mặt hầm hầm đầy sát khí, trong khí, trong khi tên kia thì cứ lảm nhảm những chuyện trên trời dưới đất, khuôn mặt ngây thơ vô (số) tội.

Máu điên lên tới não, nếu Yuki không chịu im thì Akira bị tâm thần mất.

_Này tên kia! – Akira nói lớn, cắt ngang luôn cả những lời Yuki đang nói – Ta không phải công chúa, vốn đã như vậy từ trước rồi. Ngươi không cần nói những lời này với ta. Biến đi! – Akira quát, nói xong cô trừng mắt cảnh cáo khiến cậu lạnh hết cả sống lưng, rồi cô bỏ đi để mặc anh vẫn còn đang run cầm cập vì đôi mắt đỏ máu đó.





“Thật đáng sợ!”
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 5:01 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 2: Ngôi nhà bị bỏ hoang


__o0o__ Địa đạo Scorcap __o0o__

Nơi đây tối đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn thắp sáng cho lối đi, nếu ai không biết đường mà dại dột bước vào thì đừng có mơ tìm thấy lối ra. Chính vì điều đó, địa đạo Scorcap còn được biết đến với cái tên “Thế giới một đi không trở lại”. Tuy nhiên, vẫn còn có hai người biết mọi đường đi lối về nơi đây – Hina và Hime, ngoài ra không còn ai biết nữa cả. Lí do? Đơn giản nhưng lại bí ẩn, tất cả những người đã xây dựng địa đạo này đều đã chết và không một ai biết đến cái chết của họ cũng như lí do vì sao họ chết. Khoan đã, hình như có người biết đấy! Vâng, đó chính là hai người bạn trẻ của chúng ta – Hina, Hime. Hai cô bé này biết tất cả sự thật nhưng lại không thể nói ra bởi vì chính hai cô bé đã gián tiếp làm nên cái chết của họ. Có thể khi đọc xong các bạn sẽ không tin lời tôi nói và thậm chí còn thắc mắc vì sao mới còn nhỏ mà đã giết người rồi, nhưng tạm thời gạt chuyện đó sang một bên, rồi từ từ tôi sẽ nói cho các bạn biết sau.



Bộp! Bộp!

Trên con đường nhỏ hẹp của địa đạo, hai cô công chúa nhỏ đang nắm tay nhau chạy dọc con đường.

_Này Hina, chúng ta đang đi đâu vậy? Đây hình như là đường đến khu an dưỡng, mà em hết nhìn thấy ảo ảnh lâu rồi mà! – Hime chạy dằng sau, trên đầu dặt một dấu hỏi to đùng.

_Hime, thật ra chị vừa phát hiện ra một nơi rất thú vị, hình như bị bỏ hoang lâu rồi, lại còn có tin đồn là có ma nữa, nên chúng ta có thể bắt đầu công cuộc dọa ma từ đây đó – Hina cười tinh nghịch.

Đến một ngã rẽ, Hina chạy qua lối bên phải, đi thêm một chút nữa thì gặp năm lối đi.

_Chúng ta đi đường nào? – Hime hỏi.

Xoa cằm suy nghĩ một lát, Hina nhìn năm con đường một lần nữa rồi búng tay như vừa mới nhớ ra, cô bé nhanh chóng kéo tay em gái mình chạy vào con đường thứ hai từ trái qua.

Cuối con đường có một bức tranh rất to, vẽ ngôi nhà màu trắng, to và đẹp, bao quanh ngôi nhà là một khu vườn trồng toàn hoa hồng đỏ, ở một góc khuất của bức tranh đề chữ “Biệt thự hoa hồng” kèm theo đó là một chữ kí đề tên ‘Shirayuki’.Phía dưới bức tranh là một viên đá Sapphire màu xanh ngọc. 

_ Shirayuki là ai? – Hime thắc mắc nhìn dòng chữ hỏi.

_Quan tâm làm gì? – Hina nói rồi chạm tay vào viên đá.

Bất chợt, mặt dđất xung quanh rung chuyển, bức tranh bị chia làm hai và từ đó, một cánh cửa xuất hiện. Mở cửa bước vào, Hiem lập tức bị chinh phục bởi “cảnh đẹp” nơi đây. Ngôi nhà hệt như trong tranh nhưng lại mang một vẻ đẹp u ám, rùng rợn đến đáng sợ, đất đai xung quanh gập ghềnh khó đi, xung quanh là những bông hoa hồng đã bị chết khô, những cái cây trơ trụi không mang chút gì gọi là sự sống, không khí nơi đây lại còn khiến Hime lạnh cả sống lưng, thật đúng là một nơi dọa ma lí tưởng.

_Em bắt đầu cảm thấy hứng thú với nơi này rồi đấy – Hiem cười gian rồi kéo áo Hina – Hina, mình vào ngôi nhà tham quan đi!

_Không được đâu, phải trả lời câu hỏi trên cánh cửa mới vào được – Hina nói.

_Vậy câu hỏi là gì?

_Yêu là gì?

__o0o__

Akira ngồi trên cây hoa anh đào trong khu vườn của mình, đã lâu rồi cô không vào khu nhà kính nữa vì mỗi khi vào cô lại nhớ về quá khứ, nhưng cũng chính vì thế mà hiện giờ cô hết sức nhàn rỗi, chỉ biết ngồi vắt vẻo trên cây mà ngủ. Bỗng từ đâu có hai cô bé chạy tới, miệng cứ liên tục gọi tên Akira, cô nhảy xuống, tiến lại gần hai đứa trẻ.

_Hian, Hime! Có chuyện gì thế? – Akira hỏi.

_Akira, tụi em có điều muốn hỏi – Hina nhanh nhảu hỏi.

_Gì? – Akira hỏi.

_Yêu là gì? – Hime cười tươi hỏi.

Akira tròn mắt nhìn hai cô nhóc bé tí tẹo mới bảy tuổi này, nhưng cũng trả lời câu hỏi.

_Sự nhầm lẫn của cảm xúc – Akira trả lời ngắn gọn.

_Đơn giản thế sao? – Hime ngây ngô hỏi – Thôi, dù sao cũng cảm ơn chị, tụi em đi đây, bye bye – Hime vẫy tay chào rồi cùng Hina chạy biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

__o0o__

_Bây giờ mình làm gi? – Hime đặt tay lên cánh cửa, đẩy vô trong như muốn nó mở ra, nhưng cánh cửa lại chẳng hề nhúc nhch1 một chút nào.

_Đợi chị một tí – Hina nói rồi cô bé cúi xuống nhặt lấy một cục đá, khắc lên cửa câu trả lời, rồi đẩy nhẹ cánh cửa.

Cạch!

Cánh cửa cuối cùng cũng chịu mở ra, hai cô bé cùng bước vào, Hime đưa cái đèn lồng mình manh theo ra phía trước, cô gằng nhìn những vật xung quanh. Căn nhà này chắc chắn đã bị bỏ hoang rất lâu rồi nên sàn nhà mới bị đóng đầy bụi, còn trần nhà thì bị mạng nhện giăng đầy, đã vậy còn có cái mùi gì đó thật khó chịu.

_Hina này, em nghĩ chúng ta nên ra khỏi đậy thôi, nơi này đáng sợ quá! – Hime nhăn mặt nói.

_Uhm, chị cũng nghĩ vậy, đi nào! – Hina và Hime định bước ra ngoài thì…

Sầm!

Cánh cửa đột ngột đóng lại, nhốt cả hai đứa trẻ bân trong. Hina giật mình chạy tới, cố gắng mở cánh cửa ra nhưng vô ích, Hime thấy thế cũng chạy lại gần, dặt chiếc đèn lồng xuống, cô đẩy mạnh cánh cửa nhưng nó chẳng hề dịch chuyển dù chỉ một chút.

_Hina, chuyện gì đang xảy ra thế? – Hime lo lắng hỏi.

_Chị cũng không biét nữa – Hina bây giờ cũng rất lo lắng không kém gì Hime, cô vẫn cố gắng đạp đấm đá vào cánh cửa thật mạnh với một chút hy vọng mong manh, Hime cũng bắt chước, đập liên tục vào cánh cửa, miệng không ngừng hét “Cứu tôi với!” nhưng địa đạo Scorcap này ngoài hai đứa nhóc thì còn ai nữa chứ? 

Trên cánh cửa, một dòng chữ hiện ra, có lẽ nó đã được khắc sẵn từ trước rồi nhưng cũng đủ khiến hai cô bé khi đọc xong phải sợ hãi mà ngất đi

“Các ngươi sẽ phải trả giá cho tất cả
những gì các ngươi đã làm
Samanua
Bộ tộc sống trong địa đạo”
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 5:03 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 3: Hôn ước bị thay đổi


Sad love story [Hoàn] 862405069_1231361301_574_574


_o0o__Hoàng cung Belinda “vào một ngày đẹp trời”__o0o_

Ahin cùng Silly đang bế con mèo Mimi trên tay bước đi trên dãy hành lang, vừa đi vừa tám chuyện.

_Này Silly, em có tin vào tình yêu đích thực không? – Ahin vừa đi lùi vừa hỏi.

_Em sẽ tin nếu người muốn – Silly cười, tay vuốt nhẹ bộ lông con mèo.

_Không được, phải trả lời theo ý mình chứ! 

_Haha… Nếu thế thì…

Bộp!

“Á!”

Rầm!

Ba âm thanh liên tục phát ra, cắt ngang câu nói của Silly.

Thì ra là do Ahin vừa đi lùi vừa ói chuyện nên không chú ý và cái người vừa đụng Ahin cũng đang mãi suy nghĩ, không để tâm gì mấy tới xung quanh. Hai kẻ này cũng thuộc dạng người tự cao, cho rằng ai đi thấy mình thì sẽ tự động tránh đường nên cuối cùng kết quả lại thế này đây. Thật bó tay !!!

_Công chúa! Người không sao chứ?! – Silly hốt hoảng, nhanh chóng chạy lại đỡ Ahin dậy.

_Ta không sao! – Ahin cười nói với Silly rồi quay sang tên kia nói – Này! Ngươi dám đụng ta, còn không mau xin lỗi.

_Hồ đồ, ngươi mới là kẻ đụng ta! – Tên kia bây giờ mới chịu bò dậy.

_A! Công chúa Ahin / Hoàng tử Zen – Cả hai đồng thanh la toáng cả lên ( làm mất trật tự hoàng cung).

_Xin lỗi, tôi không biết là cô / anh…- lại đồng thanh, nhưng lần này giọng của cả hai có phần nhỏ hơn.

Zen đứng dậy, nhìn thấy Ahin vẫn còn ngồi bệt dưới đất, anh liền đưa tay ra đỡ cô dậy.

_C…càm…ơn – Ahin ngập ngừng nói, cô đặt tay lên tay anh và nhẹ nhàng đứng dậy. 

“Bàn tay ấy… Thật ấm áp”

Bất giác, mặt Ahin đỏ cả lên, tim đập loạn xạ. Zen đã đi lâu rồi mà sao Ahin cứ đứng nhìn mãi thế. Khẽ đưa tay lên lồng ngực vẫn còn đập liên hồi. Đây là lần đầu tiên Ahin bị như thế này.

Bên cạnh, có một con người đang nở một nụ cười rất ư là gian xảo liếc nhìn Ahin. Dù đã biết nhưng Silly vẫn cố tình hỏi:

_Công chúa, người sao thế?

_A, không có gì đâu, người dừng để ý – Ahin giật mình, bối rối trả lời.

_Có thật là không sao không? Người trông kì lạ lắm a~

_Ta đã nói là không sao!

_Khai thật đi, người thích hoàng tử Zen, đúng không !!!

_Hả? Làm sao có thể chứ?! Hoàng tử chẳ phải đã có hôn ước với chị Akira rồi còn gì?! – Ahin quay sang Silly.

_Công chúa Ahin, trên đời này mọi chuyện đều có thể xảy ra. Với lại, dù cho bọn họ đã có hôn ước di chăng nữa thì chưa chắc gì bọn họ đã thích nhau, đặc biệt là với một người lạnh lùng như công chúa Akira. Cho nên, nếu xin phụ phương của người chuyển hôn ước đó sang cho công chúa thì chẳng những Akira được tự do mà người lại có Zen – Silly nói liền một mạch không ngừng nghỉ, giả thiết rất là logic a~ ( tiếc là trật lất hết (_”_) ).

_Ờ ha, có lý, đi thôi! – Ahin suy nghĩ một hồi thì thấy cũng có lý nên ngay lập tức kéo Silly đến chính điện ( ngây thơ thật =_=).

~~o0o~~ Chính điện ~~o0o~~

Sau một hồi đôi co trò chuyện, quốc vương và hoàng hậu vẫn không chấp nhận cái vụ nhảm nhí này, gì mà chuyển hôn ước chứ. Ahin mới mười hai tuổi, trong khi Zen đã mười chín rồi. Dẫu biết tình yêu là không phân biệt tuổi tác nhưng thế này…hết nói nổi.

Ahin vẫn cố chấp quyết không đầu hàng, nếu hai người đó vẫn cứ như vậy thì chắc ta phải dùng đến biện pháp cuối cùng vậy…nước mắt.

_Oa…Huhuhuhu…Hai người không thương con…Oa – Ahin ngồi bệt dưới đất, nước mắt ngắn nước mắt dài, cứ tiếp tục thế này thì hoàng cung ngập lụt mất (t/giả: *vỗ vai quốc vương và hoàng hậu* hai người chịu thua luôn đi cho rồi chứ tác giả không biết bơi đâu.)

_E hèm! – Ông hắng giọng – Thôi được rồi, con muốn gì cũng được – Ông nói. Chậc, ông vua này bình thường thì đã nỏi đóa lên rồi nhưng với đứa con gái yêu quái í lộn yêu quý này thì đành phải mềm lòng mà chấp nhận thôi.

_Hoan hô, Ahin yêu phụ vương nhất! – Ahin chạy đến ôm chầm lấy phụ vương rồi ngay lập tức chạy đi khỏi chính điện để mặc phụ vương và hoàng hậu lắc đầu, thở dài, bó tay.

~~o~~ Vườn hoa anh đào Vivian ~~o~~

“Tôi xinh đẹp và tỏa sáng
Mọi người xem tối giống như Aphrodite
Nhưng không một ai biết rằng
Con người thật trong tôi
Chỉ là một ác quỷ không hơn

Tôi thông minh và hoàn hảo
Mọi người gọi tôi là thiên thần
Nhưng không một ai biết rằng
Tôi chỉ là một thiên thần gãy cánh”

(Chú ý bài hát, nó có liên quan đến các chap sau)

Akira ngồi vắt vẻo trên cây hoa anh đào trong khu vườn của mình. Dạo này cô không còn thổi sao hay đi dạo trong khu nhà kính Vivian nữa mà thay vào đó là hát. Nhưng cô chỉ hát đúng duy nhất một bài, đơn giản là vì ngoài bài hát đó ra thì cô chẳng còn biết bài nào nữa cả và còn vì cô rất thích bài hát này. Còn cây sáo, cô hay mang nó theo bên mình và luôn cầm trên tay nhưng tuyệt nhiên cô không hề thổi nó.

“Thế là quá đủ rồi
Đừng nghĩ rằng ta sẽ nhớ đến các người
Những kẻ đã bỏ rơi ta”

Akira cười. Nụ cười lạnh nhạt đến đáng sợ. Nụ cười chứa đầy sự hận thù nhưng trong suy nghĩ của cô thì chưa bao giờ có ý nghĩa là sẽ trả thù họ cả mà cô sẽ để thời gian gặm nhấm nỗi đau của chính mình. Bởi vì nếu đó là việc mà bố mẹ cô thật sự muốn thì cho dù có ở lại cũng sẽ chỉ sống trong sự giả dối mà thôi, cô ghét điều đó nên sẽ chọn cách buông xuôi tất cả. Cô còn có hai đứa nhóc luôn yêu quý mình và cả Zen nữa.

Zen…

Phải! Vẫn còn có cậu ấy, sẽ không sao cả. Bởi vì em tin dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì anh vẫn sẽ luôn bên cạnh em.

Cộp!

Có ai đó đang bước tới. Akira cúi đầu xuống nhìn xem người đang tiến lại gần gốc cây mình đang ngồi.

_Đại công chúa Akira, có lệnh từ nhà vua rằng kể từ ngày hôm nay hôn ước giữa công chúa và hoàng tử nước láng giềng sẽ bị hủy bỏ, người sẽ được tự do. Chúc mừng công chúa! – Nói xong, người đó bỏ đi để mặc Akira vẫn còn ngạc nhiên vì quyết định này của nhà vua. Một quyết định mà Akira luôn nghĩ ông ta sẽ không bao giờ làm
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 5:08 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 4: Ngày mất tất cả




Sad love story [Hoàn] 862702077_2051890178_574_574





Akira ngồi trên cây, cô vẫn hát nhưng trong đầu lại đang nghĩ về chuyện khác – hôn ước. Phải, cô đang suy nghĩ về nó.Cô biết rõ con người đó, một người lúc nào cũng quý con gái ruột của mình sẽ không bao giờ làm như vậy. Trừ phi…

“Ahin…”

Người có thể làm nên tất cả những chuyện này, chỉ có thể là nó, người duy nhất có thể làm thế… Ahin… Mục đích của ngươi là gì…?

“Tại sao lúc nào cũng là ngươi…?”

~~o~~ Khu vườn Hoàng Gia ~~o~~

Ahin đang chơi đùa cùng với Mimi và Silly thì Akira từ trên cao nhảy xuống, đáp ngay trước mặt bọn họ khiến họ giật mình, nhìn hệt như siêu nhân bắt quả tang tội phạm (nói hơi quá = =”). Akira tiến lại gần Ahin, đôi mắt sắc như dao cạo, gương mặt lạnh như băng, mùi sát khí tỏa ra nồng nặc như mùi… tử thi ( what the…?!), giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc.

_Ngươi đã làm gì hả? – Akira nói, âm giọng trầm như ác quỷ dưới địa ngục chui lên, đôi mắt như bắn ra đạn, nhìn Ahin.

_Ơ, c…chị…chị… nói…ca…cái …gì…e…em.. kh…ông… hiểu – Ahin lắp bắp trả lời, khó khăn lắm mới nói được hết câu, người Ahin mồ hôi đổ ra như suối, run như cầy sấy, Ahin quả thật đã bị Akira làm cho sợ đến nỗi chết đi sống lại rồi

Bên cạnh Ahin, Silly đã gục từ bao giờ…(_”_)

_Hôn ước giữa ta và Zen, ngươi đã làm gì hả? – Akira quát, thật đáng sợ, tội nghiệp ai đang nói chuyện với Akira lúc này.

_E…Em… tưởng chị không thích… nên mới xin phụ vương… chuyển sang cho em thôi mà…chị không vui sao…? – Ahin nói, giọng mếu như sắp khóc, từ trên khóe mắt đã có vài giọt nước rơi xuống.

Quan sát thái độ của Ahin, Akira càng bực hơn.

“Cô tính công bố cho cả thế giới biết là tôi bắt nạt cô sao”

Akira “hừ” lạnh một tiếng rồi hỏi:

_Cô yêu Zen?

Ahin không trả lời, chỉ khẽ gật đầu. Akira thấy thế liền nở một nụ cười mỉa mai. Cô quay lưng định quay lại khu vườn hoa anh đào của mình, trước khi đi còn nói thêm:

_Nếu ta và ngươi đều không yêu Zen thì ngươi có chịu thay ta đảm nhận cái hôn ước ấy? – Nói xong, Akira đi khỏi khu vườn để mặc Ahin vẫn còn đang ngơ ngác suy nghĩ về lời nói của cô.

“ Nếu không yêu thì liệu có thể…?”

Haha!! – Ahin tự cười chính mình.

Phải! Akira nói đúng. Nếu cô và Akira đều không yêu Zen, thì chuyện này sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Cô quá ích kỉ, chỉ muốn tất cả mọi thứ thuộc về chính mình mà chẳng bao giờ quan tâm đến những người xung quanh. Chắc bây giờ Akira đang nghĩ cô độc ác, xấu xa và hèn hạ lắm nhỉ?! Nhưng cô không trách cũng không giận chị đâu vì cô biết lí do vì sao ngày đó chị giận cô. Cô biết nhưng sẽ không dừng chuyện thay đổi hôn ước này lại đâu. Cô yêu và cô sẽ dùng đủ mọi cách. Cho dù có phải khiến người khác đau khổ đi chăng nữa.

“Từ khi sinh ra ta đã luôn là người được mọi người yêu quý
Ta đã cướp đi tất cả tình yêu thương mà mọi người dành cho chị
Xin lỗi!
Nhưng đã chẳng thể dừng lại được nữa rồi”

Xin lỗi vì tất cả những chuyện em làm đã khiến chị đau.

Cảm ơn vì đã từng làm bạn, làm chị của em.

Có rhể sau tất cả mọi chuyện chị sẽ không còn cần em nữa, không muốn nói nói chuyện với em nữa nên xin tạm biệt…!


Akira bước đi trên con đường dẫn đến khu vườn nhưng có vẻ Akira vừa muốn đến vừa không nên cứ rẽ hướng này rồi đi hướng khác, vòng vòng…

Chẳng qua là vì hiện tại Akira không biết nên làm thế nào mới phải, cô buồn và không muốn gặp Zen nên nếu cứ quanh quẩn trong khu vườn hoa anh đào thì thế nàocũng đụng mặt cho xem. Nơi duy nhất mà cô không không bị là phiền là nhà kính Vivian nhưng Akira cũng không muốn vào đó. Thật rắc rối, thôi thì cứ về phòng ngủ luôn cho khỏe. Nhưng không biết may rủi thế nào mà trên dường đi về phòng lại đụng ngay người mình không muốn gặp nhấ - Zen. Người ta thường nói “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa” có lẽ là thế này đây. Cả hai im lặng đúng một phút ba mươi giây thì Akira cảm thấy rất là mất thời gian và còn buồn ngủ nữa nên định bỏ đi thì bị Zen giữ lại.

Bàn tay săn chắc của anh đang giữ lấy cánh tay của cô. Thật mạnh mẽ. Nhưng vốn dĩ anh không còn thuộc về cô nữa rồi.

Thứ gì vốn đã không thuộc về mình
Thì cho dù có cố gắng đến mấy
Cũng không thuộc về
Càng níu kéo
Chỉ càng thêm đau

Đó là câu nói mà Akira luôn dùng để an ủi chính mình mỗi khi có cảm giác bị bỏ rơi và bây giờ lại có dịp dùng nó. Tự nhắc mình điều đó, cô ngẩn đầu lên, vẫn là khuôn mặt lạnh lùng vốn có, vẫn là giọng nói lạnh lùng như bao ngày nhưng sao giờ đây mỗi lời cô nói đều khiến anh cảm thấy đau đến thế.

_Buông ra. Tôi và anh không còn là gì của nhau nữa rồi – Akira gạt tay Zen ra, cố bước đi thật nhanh để anh không thể nhìn thấy những giọt nước mắt đang trào dâng chỉ còn chực rơi xuống.

Cô đang khóc…

Đã bao lâu rồi cô không khóc? Những khi bị bọn trẻ con trong làng bắt nạt hay cả lần bị cha mẹ bỏ rơi…cô đều không khóc nhưng sao bây giờ chỉ vì một người con trai lại khiến cô phải rơi nước mắt thế này?!

Thật yếu đuối!



Akira trở về căn phòng nhỏ bé rất ít khi được sử dụng của mình. Cầm con dao lam trong tay, Akira khắc lên tường vài nét chữ nghuệch ngoạc.

“Kỉ niệm ngày tôi mất tất cả…
Akira (Shirayuki)”

Xong, Akira liếc nhìn qua một góc tường, ở đó cũng có những vết khắc giống như vậy.

“Chúc mừng sinh nhật lần thứ 17”

Akira ngẩng mặt nhìn lên trần nhà, nhắm mắt lại cảm nhận sự cô đơn luôn bao trùm lấy cô.

“Sinh nhật lần thứ 18, sắp đến rồi
Năm nay liệu mình có còn phải đón sinh nhật một mình?”

_Ahin, xin lỗi, đừng bỏ rơi chị… chị cần em…

Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 5:13 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

GTNV 3 ( nhân vật phụ, rất ít xuất hiện, nhưng sự xuất hiện của người này có ảnh hưởng lớn đối với các nhân vật chính, điển hình: Akira)

Mẹ của Akira ( mẹ ruột ): một người yêu chồng hơn con
Sáng nắng chiều mưa nên không thể biết được là người tốt hay người xấu
Mắt: thạch anh tím
Tóc: ta mù màu, không biết, chắc cũng màu tím
Cung hoàng đạo: Kim Ngưu

( Bật mí thêm nhé: đây là người duy nhất biết được ai là kẻ chủ mưu lợi dụng Hina và Hime để sát hại cả bộ tộc Samanua)


Sad love story [Hoàn] 869924042_2067093326_574_574

p/s : ta không kiếm được hình người già nào đẹp cả nên hãy để trí tưởng tượng của các bạn bay cao, bay xa ... để dễ tưởng tượng, ta xin nói trước là người này đã 48 tuổi rồi nha Sad love story [Hoàn] 24
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 5:18 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 5: Mẹ

Sad love story [Hoàn] Images?q=tbn:ANd9GcT8wsbjrTXiiYHN8LGiKdgqzxhv1mzL1O4E1eIjX9TmbNQ1xRfB

Ông mặt trời dần nhô lân cao, chiếu những tia nắng ấm áp xuyên qua khung cửa sổ, soi sáng khắp cả căn phòng. Tiếng chim hót líu lo bên ngoài cửa sổ vang lên.

Một ngày mới bắt đầu…

Hôm nay, Akira dậy sớm, cô định sẽ xuất cung và đi chơi ở phía ngoài thành. Vì có quá nhiều việc xảy ra nên dạo này cô không ra ngoài chơi nữa. Còn bây giờ, dù vẫn có nhiều việc xảy ra (_”_) nhưng Akira đã quá mệt mỏi cho những việc ngu ngốc đó rồi, vả lại, cô cũng muốn được nghỉ ngơi một chút nên hôm nay, dù trời mưa hay giông bão, dù động đất hay sóng thần, dù có chiến tranh hay núi lửa phun trào, dù quốc vương có chết bất đắc kì tử hay không đi chăng nữa thì cô vẫn sẽ xuất cung đi ra ngoài thành chơi một chuyến.

Akira khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ và cài lên tóc mình một bông hoa hồng cùng màu với chiếc áo khoác. Thật biết cách khiến mình luôn nổi bật trước đám đông nhưng kèm theo đó là một phong thái lạnh lùng luôn khiến cho người khác phải tránh xa, không dám lại gần. Quả không hổ danh là Akira với trái tim quanh năm đóng băng, không một chút ấm áp. Akira luôn giữ khoảng cách rõ rệt với những người xung quanh nên bây giờ dù có cho vàng cũng chẳng có ai dám lại gần huống chi là nói chuyện. 

Akira đi đến gần cổng thì bắt gặp một người con trai có thể coi là “người quen”. Nhìn bề ngoài cũng biết, cậu trai đó là một con người rất vui vẻ và hòa đồng, nhưng chính vì thế mà Akira hoàn toàn không thích cậu ta chút nào – Yuki.

Chết tiệt! Đang muốn nghỉ ngơi thì lại bắt gặp tên điên thao thao bất tuyệt ngày hôm qua. Ông trời ơi, ngay cả ngươi cũng ghét con sao, con đã làm nên tội nên tình gì mà lại bị trừng phạt thế này… bla… bla…

Trong lúc Akira vẫn còn đang đứng tự kỉ và khóc thầm thì Yuki đã đứng trước mặt từ bao giờ.

_Này ! Sao thế? Bệnh à? – Nhìn vẻ mặt rất ư là đáng thương của Akira, Yuki hỏi.

_Liên Quan đến cậu? – Akira ném cho Yuki vài từ rồi bỏ đi ra ngoài cổng. Thấy thế, Yuki cũng chạy theo( chứ ngu gì ở lại).

_Đi đấu thế? – cậu hỏi.

Nhưng đáp lại lời cậu chỉ là cái lườm đáng sợ và lời đe dọa đủ để ám ảnh cậu suốt đời.

_Cậu mà còn nói thêm 1 từ nào nữa thì tôi sẽ đem cậu đi thiến đấy! – Akira nói, chất giọng lạnh và đầy uy lực khiến cậu không dám hó hé thêm từ nào nữa.

Akira nhanh chóng bước ra khỏi cổng, Yuki cũng bước đi ngay bên cạnh… nhưng với một khoảng cách an toàn ( đủ để không bị đem đi thiến ). Chậc, chỉ nghĩ đến thôi mà đã thấy lạnh cả sống lưng, huống chi…

Bộp!

Rầm!

Đang suy nghĩ nửa chừng thì đột nhiên bên cạnh cậu phát ra vài tiếng động lạ, quay sang nhìn thì đã thấy Akira ngoồi bệt dưới đất, đối diện là một người phụ nữ khoảng 50 tuổi ( gần đúng ). Trông người phụ nữ đó có vẻ khá đau sau cú đụng vừa rồi, nhưng trên khuôn mặt của Akira thì lại không có vẻ gì là đau đớn cả.

Nhưng suy nghĩ của Akira thì hoàn toàn ngược lại. Nhìn bề ngoài vậy thôi chứ đang đau gần chết đây nè, ê ẩm cả người. Không biết bà già này ăn gì mà đụng người ta té đau quá trời vậy ?!

Ngước mắt nhìn lên, định rủa xối xả cho hả giận nhưng thân phận là công chúa lại còn là “ cool girl” nữa chứ, sao lại có thể dễ dàng đánh mất hình tượng chỉ vì bà già này được. Akira chỉ định ngắm nhìn dung nhan trời phú của người này thôi. Nhưng chỉ vừa ngước lên thì ngay lập tức, Akira hóa đá luôn ( sao kì vậy ?!), đương nhiên không phải là vì “nhan sắc tuyệt vời” của bà ta mà là do đôi mắt màu thạch anh tím, ở vương quốc này chỉ có duy nhất một người sở hữu nó – mẹ của Akira.

Nhưng hình như không chỉ riêng gì Akira, người phụ nữ kia cũng vậy, cũng ngạc nhiên không kém. Đương nhiên rồi, con mình mà, lí nào lại không nhận ra, vả lại còn có đôi mắt và màu tóc có một không hai kia khẳng định chính xác suy nghĩ của bà.

_Shirayuki…? – Bà khẽ nói, giọng hơi nhỏ và khó nghe nhưng chỉ cần như thế cũng đủ khiến Akira hiểu bà đang nói gì.

_Xin lỗi, nhận nhầm người rồi, tôi là Akira, không phải là Shirayuki – Akira phũ phàng phủ nhận câu nói của bà, cô đơn giản là không muốn gặp lại bà. Cô đứng dậy.

_Vậy sao, tôi xin lỗi – Bà nói rồi cũng đứng đậy, phủi bụi trên quần áo rồi đi ngang qua Akira, gương mặt bà trông có vẻ hơi buồn, đôi mắt ươn ướt nước. Lúc đi ngang qua Akira, bà có nói gì đó, không biết là nói gì, chỉ biết là sau đó Akira cũng có vẻ sững sờ và suốt nguyên buổi đi dạo chơi đó, Akira trông không có vẻ gì là chú ý đến xung quanh, cứ như người trên mây, rất kì lạ, hoàn toàn không giống Akira bình thường chút nào.

Buổi dạo cuối cùng cũng kết thúc, Akira và Yuki trở về hoàng cung



~~o0o~~ Vườn hoa anh đào Vivian ~~o0o~~

Akira thẩn thờ ngồi ở đó, gương mặt không hề có một chút sức sống nào, cô đang nghĩ đến câu nói của mẹ lúc nãy…

_Này, đang nghĩ gì vậy? – Một giọng nói từ đâu bỗng vang lên kéo Akira từ trong suy nghĩ bay ra (_”_).

Akira quay ra nhìn người đang nói, rồi làm lơ cậu, tiếp tục suy nghĩ.

Thấy không có tiếng trả lời, cậu lại gần, ngồi xổm trước mặt Akira, huơ huơ tay vài lần.

Vẫn không có động tĩnh.

Cậu suy nghĩ một hồi rồi nói.

_Người phụ nữ lúc sáng là ai vậy?

Cuối cùng, Akira cũng chịu liếc cậu một cái nhưng vẫn không nói gì. Cậu bèn nói tiếp.

_Giữ mãi trong lòng chẳng vui chút nào đâu. Có gì buồn thì cứ nói ra, tớ sẽ lắng nghe cậu – Yuki cười, nói

Có vẻ như lời nói của cậu đã có tác dụng, Akira đang nhìn cậu, khuôn mặt cô không còn nét lạnh lùng như trước nữa.

_Biết không, đây là lần đầu tiên có người vẫn chịu nói chuyện với tôi sau khi bị tôi đe dọa đấy – Akira mỉm cười, có vẻ như Yuki đã có được thiện cảm từ Akira rồi ( chúc mừng! Sad love story [Hoàn] 84 )
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Sun Mar 02, 2014 8:19 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
vetconbietnoi123
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
vetconbietnoi123
Moderator
Fanfiction

Moderator  Fanfiction
Bài viết Bài viết : 131
Point Point : 182
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 27/02/2014
Đến từ Đến từ : Thế Giới Anime
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Bạn post thêm truyện nhé vì nó....quá..........hay
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Mon Mar 03, 2014 4:55 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 6: Ghen

Akira và Yuki ngồi dưới gốc cây hoa anh đào, hai người nói chuyện trông rất vui vẻ, Akira nhờ thế mà đã không còn buồn nữa. Ai đi ngang qua mà nhìn thấy cảnh này chắc cũng không khỏi ngạc nhiên. Cũng phải thôi, vì đây là lần đầu tiên người được mệnh danh là “tảng băng di động” cười rất tươi mà.

_Này, trên đời này cậu thích cái gì nhất? – Yuki đột nhiên hỏi.

_Uhm… mưa… - Akira trả lời.

_Mưa? Nghe buồn nhỉ? Tại sao? – Yuki nheo mày hỏi.

_Bởi vì ngày mà tôi bị cha mẹ bỏ rơi, mưa cứ rơi mãi cứ như là đang an ủi tôi vậy, vì thế tôi luôn coi mưa là người bạn thân nhất – Akira giải thích.

Akira kể cho Yuki nghe tất cả về quá khứ của cô, thứ mà cô luôn giấu kín, chưa từng kể cho ai nghe, nhưng bây giờ lại nói ra, có lẽ cô đã bắt đầu tin tưởng Yuki rồi.

Bên cạnh Akira, Yuki đang ngồi nghe cô nói, như một sự đồng cảm, có lẽ chính cậu cũng đã từng trải qua. Kết thúc câu chuyện, cậu cười, an ủi cô là sẽ không sao. Nhưng như bao lần khác, tất cả hành động của cậu đều khiến Akira nghĩ rằng đây chỉ là sự thương hại nhưng cũng khác với mọi lần, trong sự thương hại đó lại còn có thứ gọi là đồng cảm. Có lẽ đó chính là lí do Akira chấp nhận sự thương hại của cậu.

Trên dãy hàng lang dài có thể nhìn thấy khu vườn, có một người đang đứng đó, nhìn tất cả hành động của họ. Tay nắm thành đấm, răng cắn chặt đến bật máu nhưng có vẻ như người đó không hề quan tâm, có lẽ bởi vì trong tâm trí người đó chỉ còn hình ảnh của cô – Akira.

“Tại sao không phải là anh?”

Tất cả mọi chuyện hôn ước đó, đều là do quốc vương Belinda và phụ vương của anh quyết định, anh không hề hay biết, tại sao cô lại giận? Khó khăn lắm mới có thể gặp lại nhưng tại sao lại lạnh lùng đến thế?! 

Anh ngồi phịch xuống, tay ôm đầu. Anh không biết nên làm gì để lại có thể ở bên cô như lúc trước, thật rắc rối.

“Akira. Em là ai mà khiến anh phải khổ sở thế này?”



Ở gần đó, đằng sau một cái cây. Ahin đã chứng kiến tất cả. Cô nhìn Akira, rồi lại nhìn Zen. Tại sao chỉ vì Akira mà anh lại trở nên như thế? Trong khi cô làm tất cả vì anh mà lại chẳng được anh để ý. Chẳng lẽ tất cả những việc cô đang làm đều sai sao?

“Akira, tại sao lúc nào cũng là chị mà không là tôi?!”

Nhưng không sao, cho dù có khiến chị phải buồn hay phải khóc, tôi cũng sẽ khiến anh ấy thuộc về tôi. Bao nhiêu năm qua tôi cố gắng làm chị vui vì cái gì cơ chứ? Chị có bao giờ để ý hay chỉ toàn phớt lờ tôi? Nhìn đi nhìn lại thì chị cũng chẳng là cái gì cả, chỉ là con nuôi, không hề mang dòng máu hoàng tộc nhưng tôi vẫn đối xử tốt với chị, tôi xứng đáng được nhận nhiều hơn thế. Chấp nhận đi, triều đại của chị chấm dứt rồi, xét cho cùng tôi mới là đại công chúa của Belinda này nên nếu muốn gì thì tôi đều sẽ được.

“Hoa hồng đỏ không được phép tồn tại ở đây”

Ahin giẫm nát một bông hoa hồng đỏ gần đó. Cô cười, nụ cười lạnh như băng tuyết ngàn năm, nụ cười chưa bao giờ hiện diện trên gương mặt đó nay đã xuất hiện.

Cho dù có là thiên thần nhưng một khi đã bị chọc tức thì thiên thần cũng phải biến thanh ác quỷ.

“Trò chơi này tôi sẽ thắng
Hãy đợi đấy, Akira!”

Ahin bỏ đi. Kết thúc rồi, vì một người con trai, mối quan hệ của họ đã chấm dứt. Không còn là chị em, không còn là bạn bè mà là kẻ thù.

Trong khi đó, Akira vẫn không hay biết gì. Sở dĩ bởi vì cô đang rất vui, ít ra vẫn còn có người hiểu và quan tâm những điều cô nói. Thật vui vì điều đó, mong là khoảnh khắc này sẽ không bao giờ biến mất. Hy vọng là thế…

Sad love story [Hoàn] 873003706_351749619_574_574

~~o~~ Tại một nơi nào đó trong cung điện ~~o~~

_Hina! Hime! Hai nhóc đang ở đâu thế? Mau ra đây ngay! – Martha ( người trông hai nhóc, nếu ai không nhớ thì xem lại GTNV ) ngó quanh ngó quất, cố tìm cặp song sinh siêu quậy này.

_Tìm làm gì, có khi lại chui xuống địa đạo rồi – Steve (người bảo vệ, không nhớ thì nghía lại phần GTNV) từ đâu đi tới, vừa nói vừa nhìn xung quanh, anh này suy nghĩ với lời nói hoàn toàn khác nhau, nếu nói là đừng tìm nữa thì có lẽ bây giờ đang căng mắt ra kiếm hai nàng công chúa đây.

_Nhưng bây giờ cũng sắp tối rồi con gì – Martha nhìn ông mặt trời đang từ từ lặn xuống, nói – vả lại chẳng phải là mất tích từ hôm qua rồi sao, nói thế chẳng khác nào ha đứa nhóc đó dọn nhà xuống dưới đó ở luôn? – Martha nhăn mặt, nói – Chuyện này, nếu quốc vương biết thì…

_Không sao đâu, việc này nằm ngoài khả năng của chúng ta rồi. Không muốn cũng phải nói, càng để lâu, tình hình càng tồi tệ - Nói xong, Steve keo tay Martha đi đến chính điện…

Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Mon Mar 03, 2014 4:57 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 7: Kế hoạch giải cứu 

~~o0o~~ Vương quốc Belinda ~o~ Chính điện ~~o0o~~

_Cái gì?! Con gái ta mất tích?! – Quốc vương sau khi nghe hung tin giận dữ quát – Các ngươi trông con gái ta kiểu gì mà lại để xảy ra chuyện này?!

_Bình tĩnh nào, tụi nó lợi dụng địa đạo để trốn và bày trò quậy phá, cũng chính vì thế mà không ai dám trông, cũng may là có Martha và Steve nhận việc này. Hôm nay, việc này xảy ra cũng là do tụi nó, không nên trách họ - Hoàng hậu Jellsy trấn an chồng mình, mặc dù bây giờ bà cũng rất lo cho Hina và Hime nhưng nổi giận và đổ lỗi cho nhau thì có ích gì.

_Có lẽ vì một lí do gì đó mà hai đứa nhóc mới bị kẹt lại dưới đó, chúng ta phải xuống mới mong cứu được – Zen nói, nhưng ngay lập tức đã bị phản bác

_Nhưng không ai xuống dưới địa đạo mà có thể trở lên ngoài trừ tụi nó – Ahin.

_Khi cứu được thì tụi nó sẽ dẫn chúng ta lên – Yuki.

_Nếu trước khi cứu được chúng ta bị lạc? – Ahin.

Không khí bỗng trở nên im lặng hẳn. Không ai nói gì nữa, Nhưng người im lặng nhất ở đây thì phải nói đến Akira, từ nãy giờ không hề nói một câu, lại còn không có vẻ gì là đang suy nghĩ để tìm cách cứu Hina và Hime, chỉ chăm chú nhìn Ahin. Chẳng qua là Akira đang rất thắc mắc về thái độ của Ahin lúc này, Ahin trông có vẻ như chẳng hề muốn cứu Hina và Hime, cứ liên tuc4 bác bỏ kế hoạch của mọi người. Tại sao vậy?

_Tạm thời mọi người cứ về phòng nghỉ ngơi, ngày mai sẽ tiếp tục bàn chuyện này – Quốc vương Henri nói, dù ông đang rất lo lắng cho hai cô con gái của mình, nhưng hiện tại thì vẫn chưa nghĩ ra được cách gì nên đành phải để mọi người về phóng.

~~o0o~~ Phòng Ahin ~~o0o~~

Ahin nằm phịch xuống chiếc giường êm ái. Cô đang nghĩ về Hina và Hime. Bọn nhóc đó rất quý Akira, sẽ là vật cản trở cho kế hoạch của cô nên cô đành phải phản đối tất cả kế hoạch của mọi người.

Nhưng nếu như mọi người giải cứu được tụi nó thì phải làm sao?

Ahin ngồi bật dậy, xoa cằm suy nghĩ… Bỗng một ý tưởng lóe lên trong đầu cô…

Nếu như Hina và Hime cứ ngủ mãi thì sẽ không còn rào cản nữa. Phải rồi, chắc chắn là thế…

~~o~~ Khu nhà kính Vivian ~~o~~
( Akira có phòng riêng nhưng đa số toàn ở đây nên ở giữa khu nhà kính có một cái giường)

Akira ngồi trên giường, hí húi vẽ cái gì đó vào một tờ giấy trắng, cho đến khi không còn chỗ trống Akira mới dừng lại. Đưa tờ giấy trắng lên cao ngắm nghía một hồi, Akira tự dưng mỉm cười, sau đó cô xé nát tờ giấy rồi tung lên cao mặc cho cơn gió thổi từng mảnh vụn bay tứ tung khắp nơi.

“Chờ nhè Hina, Hime! Chị đến cứu các em ngay đây!”

~~o0o~~ Sáng hôm sau ~~o~~ Chính điện ~~o0o~~

_Được rồi! Có ai nghĩ ra cách gì chưa? – Quốc vương Henri nhìn một lượt tất cả mọi người, hỏi.

_Tạm thời chưa nghĩ ra, làm sao có thể cứu người ở nơi “một đi không trở lại” đó chứ - Yuki lắc đầu nói.

_Đúng là khó thật – Zen cũng đồng tình với Yuki - Ủa mà Akira đâu? – Zen đột nhiên hỏi.

Cậu vừa dứt lời thì có một người lính chạy vào.

_Quốc vương, công chúa Akira đã đi xuống địa đạo Scorcap rồi. Trước khi đi cô ấy còn có nói với chúng tôi trong vòng 3 ngày nếu không thấy cô ấy trở lại thì nói với quốc vương muốn tìm hay bỏ mặc cũng được. Mặc dù chưa đến 3 ngày nhưng chúng tôi lo quá nên… - Người lính nói một mạch những điều mình muốn nói và thuật lại lời nói của Akira không sót một chữ nhưng anh chưa nói xong thì Zen đã chạy vụt đi mất.

Cậu chạy đến khu nhà kho ở sau vườn hoàng gia, Akira từng nói ở đây có một lối vào địa đạo. Cậu nhìn khắp nhà kho chợt dừng lại tại một góc khuất. Ở trên tường của nơi đó có một hình vuông nhỏ, cậu tò mò chạm vào đó thì bỗng nhiên ở dưới chân cậu, một lỗ hổng xuất hiện. Zen đang rơi tự do thì gặp ngay cái cầu trượt, nó dẫn cậu trượt vài vòng và cuối cùng hạ cánh ở ngay một cái đệm êm ái. Chỉ cần mới đi vào nhưng Zen ngay lập tức đã kết luận.

“Cái địa đạo quái dị, trẻ con”

Cậu đứng dậy, thuận tay lấy một cây đuốc gần đó, bắt đầu đi khám phá địa đạo.



Lúc Zen chạy đi, mọi người ngay lập tức cũng duổi theo nhưng được nửa chừng thì bị mất dấu.

_Chết tiệt! Đâu mất rồi? – Yuki tức giận nói rồi quay sang Ahin – Này, bốn người đã ở dưới đó rồi, chúng ta cũng xuống luôn đi! Công chúa biết lối vào địa đạo ở đâu mà phải không?

_Biết nhưng lỡ… - Ahin ngập ngừng nói.

_Nghe này, Akira và Zen đã không lo ngại gì mà chạy bay xuống đó, chẳng lẽ hai người đó không sợ chắc? – Yuki dừng lại một chút rồi nói tiếp – Không sao đâu, nếu có chuyện gì, tôi sẽ bảo vệ cô, được chứ? – Cậu đặt hai tay lên vai của Ahin, giọng nói chắc nịch.

_Được thôi, nếu anh muốn – Ahin khẽ gật đầu rối kéo Yuki đi.

Trước khi đi, Yuki còn quay lại nói với quốc vương và hoàng hậu vài câu rồi chạy đi cùng với Ahin.

Quốc vương cùng hoàng hậu lo lắng nhìn theo bóng Yuki và Ahin vừa đi khuất, thầm cầu mong tất cả sẽ không sao.
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Mon Mar 03, 2014 5:00 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 8: Kho báu vô giá – Món quà của trái tim

Sad love story [Hoàn] 883492639_1799981171_320_320

Akira bước đi một cách chậm rãi trong địa đạo, vừa đi vừa cầm cây sáo thổi bài hát buồn quen thuộc. Chợt, cô dừng chân trước một bức tranh khổng lồ được treo trên tường. Bức tranh vẽ một ngôi nhà màu trắng, xung quanh trồng đầy hoa hồng đỏ. Akira cười rồi chạm tay vào viên đá Sapphire xanh dưới bức tranh. Mặt đất xung quanh bắt đầu rung chuyển, bức tranh chia làm hai và từ đó một cánh cửa xuất hiện. Akira mở cửa và bước vào trong, cô nhìn một lượt phong cảnh xung quanh rồi phán một câu.

_Vẫn u ám, hoang tàn, đổ nát, ma quái như ngày nào, chỉ khác là càng ngày càng xấu.

Chậc, không hổ danh là Akira luôn thích chọc tức người khác, ngay cả những vật vô tri vô giác cũng không tha.

Akira nhanh chóng lại gần ngôi nhà, cô nhìn cánh cửa có khắc câu hỏi “Yêu là gì?”. Ngẫm nghĩ một lát, Akira lấy con dao nhỏ được giấu bên hông túi ra rồi khắc lên cánh cửa phía dưới câu hỏi câu trả lời: “Kho báu của trái tim”. Phía dưới câu trả lời của Akira bỗng hiện lên hai từ “Tại sao?”. Nhìn hai từ tại sao trên cánh cửa một hồi lâu, Akira khắc lên cánh cửa hai từ “vô giá”. Cánh cửa kêu “cạch” một tiếng rồi từ từ mở ra. Bên trong, Hina và Hime đang nằm co ro trên nền đất lạnh lẽo, đôi mắt nhắm nghiền tưởng chừng như sẽ không bao giờ mở ra một lần nào nữa. Akira tiến lại gần hai đứa trẻ, lay người từng đứa một, nhưng lay mãi mà chẳng có đứa nào chịu dậy, Akira bức mình dọa hina và Hime:

_Hina, hime! Dậy nào! Nếu không dậy chị dẽ bỏ rơi hai em đấy!

Quả nhiên, hiệu nghiệm tức thì, Hina và Hime bật dậy ngay lập tức.

_Akira! Akira! – Hai cô bé liên tục gọi tên Akira và nhìn khắp nơi.

_Chị ở đây! – Akira nói.

_A! Chị Akira! – Nghe giọng nói quen thuộc, Hina và Hime liền quay lại và ôm chầm lấy Akira.

_Sao chị đến được đây? – Hina thắc mắc ngẩng đầu lên nhìn Akira.

_Chị đã từng xuống đây rồi, người Samanua đã chỉ cho chị mọi ngóc ngách của địa đạo nên chị biết – Akira trả lời.

_Em đói! Chúng ta lên được chưa? – Hime ngây thơ hỏi.

_Được rồi – Akira cười, rồi đứng dậy, nắm tay Hina và Hime đi ra ngoài.

… 

_A! Công chúa Akira và hai tiểu công chúa Hina, Hime! – một người lính đang ngồi canh trước cửa địa đạo reo lên thông báo cho mọi người. 

Ngay lập tức, những người hiện đang có mặt tại đây liền vây lại xung quanh cùng với quốc vương và hoàng hậu. Akira và Hina, Hime vừa mới bước ra đã gặp ngay không khí ngột ngạt này.

Thật khó chịu!

Nhưng có vẻ như hai cô bé này thì chẳng quan tâm đến không khí là mấy, chỉ mới vừa thấy phụ vương và mẫu hậu của mình thì ngay lập tức liền chạy đến ôm chầm lấy họ. Akira cũng tiến lại gần.

_Nếu hai người ở đây vậy thì Ahin, Zen, Yuki đâu? – Nhận thấy hình như vắng bóng vài “người quen”, Akira lên tiếng hỏi.

Quốc vương và hoàng hậu lúc này mới sực nhớ ra, nói:

_A, ba người đó đã đi xuống địa đạo rồi, Zen đi đường này, Ahin và Yuki đi đường kia, nói chung mỗi người một hướng – Hoàng hậu vừa nói vừa giơ tay diễn tả.

_Cái gì?! – Akira, Hina và Hime giật mình hét vào mặt quốc vương và hoàng hậu (_”_).

Thiệt tình, vừa mới cứu được người nay lại phải cứu thêm ba tên ngốc không biết đường, kiều này thì đến khi nào mới tụ tập đầy đủ được đây.

_Trước mắt là cho Hina và Hime ăn cái đã, sau đó hai đứa đi tìm Zen, còn chị sẽ tìm Ahin và Yuki, được chứ? – Akira nói.

_Ơ… Sao không ngược lại ạ? – Hina ngây ngô hỏi.

_Chị thích thế - Akira nhanh chóng tìm đại cớ nào đó trả lời.

_Ha, còn tụi em thì thích ngược lại – Hime cười.

_Sao cũng được.



Hina, Hime và Akira chia làm hai nhóm đi lòng vòng trong địa đạo tìm ba kẻ ham hố dù không biết đường mà vẫn cố đi.



Akira vừa đi vừa thổi sáo nhưng không phải là bài hát buồn như mọi lần, bài hát này mang nét vui tươi và có một chút trẻ con. Đó là bài mà ngày xưa cô hay hát với cha. Cô nhớ cha dù chính ông đã bỏ rơi cô. Có lẽ là do tình phụ tử chăng?

Không, chắc chắn không phải, cảm giác này xuất hiện khi mẹ nói điều đó với cô nên chắc chắn đây chỉ là sự thương hại mà thôi. Đúng vậy. bởi vì cô sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ta, không bao giờ.

_Akira? – Đột nhiên có một giọng nói cất lên cắt ngang suy nghĩ của cô.

Akira ngừng thổi sáo, ngẩng đầu nhìn bóng người đang tiến về phía mình.

Zen…

_Cậu không sao chứ? – Zen vừa hỏi vừa thở gấp, có lẽ cậu đã quá mệt khi phải chạy lòng vòng trong cái địa đão quái gở này rồi.

Nhưng chưa kịp vui mừng thì Akira đã chưng ngay ra cái bộ mặt đằng đằng sát khí đủ để giết chết một người (_”_).

_Cậu, Yuki và Ahin, cả ba người, ba tên ngốc không biết đường mà chán sống chui xuống đây, nghĩ sao mà bắt tôi và hai con nhóc kia đi tìm mấy người hả… bla… bla… - Akira bắt đầu lên giọng chỉ trích, bình thường cô nói ít là thế nhưng một khi máu nóng đã lên tới não thì cho dù có là ông trời cũng không ngăn nổi. Thật tội nghiệp Zen chỉ vì muốn cứu người mà phải đứng đây chịu trận. Sau vụ này chắc chắn cậu sẽ không bao giờ dám xuống đây thêm một lần nào nữa.
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Mon Mar 03, 2014 5:02 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

p/s: chap này hơi nhiều lời thoại tí...

Chap 9: Bài hát của ác quỷ và thiên thần


Sad love story [Hoàn] 884533440_669997698



“ Ác quỷ và thiên thần là hai chị em
Dù đối nghịch nhưng lại rất thân
Rồi 1 ngày hoàng tử xuất hiện…

Chia rẽ, cắt đứt
Chị em không còn…”
Vừa đi, Hime vừa hát, đôi lúc còn nhún nhảy theo điệu nhạc.

_Này, Hime, em đang hát cái gì đấy? – Hina hỏi.

_Em cũng không biết nữa, bài này lần trước em nghe Akira hát nên nhớ sao thì hát vậy thôi – Hime trả lời.

_Uhm, hình như chị cũng từng nghe rồi thì phải? Tiếp theo có lẽ là… - Hina gãi đầu cố nhớ lại.

“Ác quỷ và thiên thần đều yêu hoàng tử
Rung động…
Hoàng tử chọn ai? Yêu ai?”

Từ sau lưng hai đứa nhóc, một giọng hát cất lên. Hina và Hime đồng loạt quay lại nhìn người đang đứng hát.

_A, chị Ahin và anh Yuki, cuối cùng cũng tìm thấy – Hina mừng rỡ reo lên.

_Này! Sao hai em cứ ở dưới này không chịu lên hả? Có biết phụ vương và hoàng hậu lo lắng lắm không? Báo hại bọn chị phải xuống đây tìm! – Ahin tay chống hông, nhìn bọn trẻ quát.

_Nói gì thế? Chị Akira đã tìm thấy bọn em rồi nhưng mà do các chị xuống đây nên bọn em mới lại phải xuống để tìm – Hime nhăn mặt, tay chống hông bắt chước Ahin, nói.

Chậc, người đáng lẽ đi tìm người khác lại bị người mình đang tìm đi tìm mình. Thật bó tay!

Cả bốn người cùng đi lên trên mặt đất, đang đi nửa chừng thì bắt gặp Akira và Zen cũng đang đi lên.

_Chị Akira! – Hina và Hime reo lên rồi nhanh chóng chạy lại chỗ Akira – Chị tìm thấy anh Zen rồi ạ? Tụi em cũng tìm thấy Ahin và Yuki rồi nè!

_Uhm, lúc nãy chị nghe có tiếng hát ở đây nên đi qua, không ngờ lại gặp – Akira nói.

_Bài hát này hay đó chứ, nó nói về cái gì vậy – Yuki hỏi.

_Ác quỷ và thiên thần, một câu chuyện cổ tích bị lãng quên. Nếu cậu biết lời bài hát thì cậu sẽ biết nó nói gì – Akira vừa dứt lời thì đã đến lối ra.

Mọi người lần lượt bước ra. Vừa ra, Akira liền đi một mạch đến vườn hoa anh đào. Ahin cũng không nán lại làm gì, cùng Silly đến vườn hoa hồng Picessa. Yuki và Zen thấy thế thì đi theo hướng của Akira, hai người họ chẳng qua là tò mò về câu chuyện.

~~o~~ Vườn hoa anh đào Vivian ~~o~~

Akira ngồi vắt vẻo trên cây hoa anh đào, miệng lẩm nhẩm bài hát ác quỷ và thiên thần. Đang suy nghĩ nửa chừng thì một giọng nói gọi tên Akira vang lên. Nói là nói thì thật không phải bởi vì âm thanh vừa nãy quả thật không tầm thường chút nào, và đặc biệt là nó làm cho Akira mém nữa bị rớt xuống cây.

Tức khí, Akira không thèm trả lời, điệu bộ khinh khỉnh, ngồi dửng dưng trên cây như không có chuyện gì xảy ra. Việc này làm cho “ai đó” cảm thấy rất là tức giận, giống như là mình đang bị coi thường vậy, thế là hắn nhanh chóng liền lấy chân đạp liên tuc4 vào cái cây. Vâng, cuối cùng Akira cũng bị rớt xuống nhưng lại rớt không đúng chỗ, ngã đè “ai đó” nằm xuống dưới đất, nhưng rất nhanh chóng đã ngồi dậy đấm túi bụi vào hắn, thậm chí lại còn bóp cổ, lắc lắc, đạp, đá, dùng đủ mọi loại hình chiến đấu tra tấn “ai đó” cho đến khi người đó đầu hàng mới thôi. Xong, Akira lại tiếp tục leo lên cây ngồi chơi.

_Hai cậu tới đây làm gì? – Akira cuối cùng cũng chịu ban cho hai kẻ phá hoại ( thật ra là một ) một đặc ân, nhưng cô nói mà không thèm nhìn vào mắt hai người đó.

_Bọn này chỉ muốn biết về câu chuyện cổ tích mà cậu nói – Zen trả lời.

_Lời bài hát nói lên tất cả - Akira trả lời.

_Cô phải biết là bọn này không biết lời bài hát chứ - Yuki nhăn mặt, cố gắng lết dậy, nói.

_Vườn hoa hồng Picessa, đến đó mà hỏi Ahin.

~~o~~ Vườn hoa hồng Picessa ~~o~~

“Chạy đi, Astris!
Chạy đi!
Nơi đây nguy hiểm lắm!
Chạy đi và đừng bao giờ trở lại
Một lần nào nữa…”

_Công chúa Ahin, có hoàng tử Yuki và Zen tới, có cho họ vào không ạ? – Silly bỗng từ đâu chạy tới cắt ngang bài hát mà Ahin đang hát.

Ahin khẽ gật đầu rồi lại tiếp tục ngồi hát.

“Con đã tìm thấy hắn
Kẻ đã bắt cóc mẹ
Kẻ đã giết mẹ
Con sẽ trả thù
Hãy đợi con nhé!”

_Ahin, không ngờ cô hát hay thế - Yuki bước tới, vừa vỗ tay vừa nói.

Ahin ngẩng mặt nhìn Yuki và Zen đang tới gần mình, cô mỉm cười.

_Cảm ơn vì lời khen, hai người tới đây có việc gì – Ahin vào thẳng vấn đề chính.

_Chúng tôi muốn hỏi về câu chuyện ác quỷ và thiên thần – Zen trả lời.

_Đến khu vườn hoàng gia, rẽ phải một chút sẽ gặp một căn phòng, nhờ Hina và Hime hỏi Akira, nếu là tụi nó, Akira chắc chắn sẽ trả lời – Ahin nói.

“Vòng vo, cuối cùng cũng vẫn là Akira”

Zen và Yuki thở dài thườn thượt, buồn thay cho cái số của mình sao lại rắc rối đến thế nhưng cuối cùng cũng chịu đi. 

Sau khi Zen và Yuki đi khuất, Silly mới quay sang hỏi Akira:

_Sao công chúa không kể cho bọn họ nghe, câu chuyện và bài hát đó chẳng phải công chúa Akira đã kể cho nghe rồi sao?

Ahin thở dài, chống cằm như đang nhớ lại ngày xưa, rồi nói:

_Không biết Akira có còn nhớ hay không nhưng chị ta chưa kể cho ta nghe đoạn cuối.
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



    Mon Mar 03, 2014 5:10 pm

Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
AkamiyaAkira
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
AkamiyaAkira
Moderator
Fiction

Moderator  Fiction
Bài viết Bài viết : 234
Point Point : 263
Được cảm ơn Được cảm ơn : 14
Ngày tham gia Ngày tham gia : 26/02/2014
Đến từ Đến từ : trên mặt đất, dưới mặt trời
Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Chap 10: Cổ tích ngày xưa


Sad love story [Hoàn] 886761058_1428993536


~o0o~ Khu vườn hoàng gia ~o~ Phòng của Hina và Hime ~o0o~

"Cộc! Cộc!"

Tiếng gõ cửa vang lên giữa không gian yên tĩnh đến kì lạ. Hina ngồi dậy, dụi mắt rồi đứng dậy, tiến lại gần và mở cánh cửa nhỏ, cô bé ngước mắt nhìn hai người đang đứng trước mặt mình.

_A, chào anh Zen, anh Yuki – Hina cười nói – Hai anh đến đây có chuyện gì vậy.

_À, bọn anh muốn nhờ hai em hỏi Akira giúp anh câu chuyện của bài hát sáng nay – Zen nói.

_Được thôi, dù sao em cũng có chuyện cần nói với Akira – Hina nói – Thôi, tạm biệt hai anh nhé! – Hina vẫy tay rồi đóng cửa lại.

Sau đó, cô lại gần và lay người Hime. 

_Này, Hime, dậy đi, mình đi gặp Akira.

Hime từ từ mở mắt, cô bé nhìn Hina một lúc rồi ngồi dậy, đợi cho đến khi tỉnh táo hẳn, Hime mới gật đầu.

~~o0o~~ Khu nhà kính Vivian ~~o0o~~

_Chị Akira! Bọn em tới rồi! – Hina và Hime chạy lại chỗ Akira đang ngồi trên chiếc giường êm ái ở giữa khu nhà kính.

Nghe thấy tiếng của hai cô bé, Akira liền quay đầu lại nhìn đồng thời cũng vẫy tay chào.

_Hai em có chuyện gì cần nói? – Akira hỏi.

_À, trước khi nói bọn em muốn hỏi chị về câu chuyện của ác quỷ và thiên thần – Hina cười.

_Được thôi, nghe và nhớ cho kỹ đấy, chị chỉ kể một lần thôi – Akira cười đáp.

Hina và Hime gật đầu đồng ý rồi nhanh chóng leo lên giường ngồi hai bên Akira.

~~o~~ “Ác Quỷ & Thiên Thần” ~~o~~

Sad love story [Hoàn] 886767257_707233450_320_320

Ngày xửa ngày xưa, tại một vương quốc nọ, có hai nàng công chúa. Một người thì xinh đẹp và tỏa sáng, mọi người xem cô ấy như vị nữ thần Aphrodite nhưng tận sâu bên trong tâm hồn cô ấy chỉ là một ác quỷ không hơn, công chúa Eliza. Còn cô công chúa còn lại là Astris, cô thông minh và hoàn hảo, mọi người gọi cô ấy là thiên thần nhưng không một ai biết rằng, Astris chỉ là một thiên thần gãy cánh.

Một ngày nọ, hoàng tử từ vương quốc láng giềng xuất hiện. Eliza và Astris đều yêu hoàng tử.


“Hoàng tử chọn ai? Yêu ai?”

Và trong khoảng thời gian đó, Astris và Eliza đều hay bí mật theo dõi hoàng tử một cách kì lạ. Nhưng điều kì lạ nhất ở đây không phải là chuyện đó mà chính là Eliza, bởi vì người mà Eliza theo dỏi không phải là hoàng tử mà là Astris.


“Có một bí mật…
Không một ai biết bí mật này
Ngoại trừ Eliza…”

Rồi một ngày, trong lúc đi tìm hoàng tử, Astris vô tình đụng phải Eliza. Eliza không nói gì cũng không hề trách mắng, chỉ nhìn Astris.


“Bí mật của Astris…
Đó là gì?”
_Đủ rồi đấy, dừng lại đi – Eliza nói.

_Tại sao? Chị thì biết cái gì chứ, chị đâu phải là tôi – Astris lạnh nhạt trả lời rồi bỏ đi.


“ Bí mật cuối cùng cũng sẽ được bật mí…”

Eliza không nói gì, chỉ nhìn theo bóng dáng Astris đã đi khuất. Ánh mắt có phần thương hại.

Thật tội nghiệp!
Thật đáng thương!
Đó là tất cả những gì mà người ta nói.
Bởi vì…


“Astris chỉ là con nuôi”

Vào một mùa đông, Astris được một người đưa đến hoàng cung, người bê bết máu. Astris bị chiếc xưa ngựa hoàng gia tông phải. Không còn mẹ, không có cha. Quốc vương và hoàng hậu buộc phải nhận nuôi Asstris.


“Không một ai biết được sự thật
Đằng sau câu chuyện đó
Ngoại trừ Eliza…”
Eliza biết được sự thật về việc Astris bị xe ngựa hoàng gia tông phải. Không phải là do người điều khiển chiếc xe, mà là do Astris tự khiến mình bị chiếc xe tông.


“Mục đích của Astris là gì?”

Cái gì cũng phải có nguyên nhân của nó. Việc Astris cố tình làm thế để được vào hoàng gia cũng vậy. Ngay từ đầu, việc yêu hoàng tử cũng chỉ là giả dối. Tất cả đều là vì mục đích của Astris.


“Trả thù cho một người…
Mà Astris rất yêu thương…”


Chạy đi, Astris!
Nơi đây nguy hiểm lắm!
Chạy đi…
Và đừng bao giờ trở lại…
Một lần nữa!


“Mẹ, hãy chờ con, rồi một ngày nào đó, con sẽ trả thù cho mẹ.”

Có một thứ…
Được gọi là quá khứ…
Nó chứa đựng tất cả đau thương nơi con người.
Và quan trọng…
Nó biết được sự thật…

Mẹ của Astris bị một người bắt đi, và bà đã chết. Astris đã ở đó, đã chứng kiến tất cả. Cô sẽ tìm, và sẽ trả thù.

Eliza biết được điều đó, cô luôn tìm mọi cách có thể để cứu hoàng tử khỏi Astris, bởi vì Eliza thật lòng yêu hoàng tử, yêu rất nhiều.

Nhưng họ không biết, cả Eliza lẫn Astris, hoàng tử đã phát hiện ra điều gì đó giữa hai người.


“Tất cả mọi thứ đều phải có sự kết thúc
Đó là quy luật của tự nhiên…
Ngày hôm nay, ta sẽ kết thúc tất cả…”

Astris bước đi trên dãy hành lang dài hướng tới phòng của hoàng tử. Trên tay cầm một con dao sắc bén. Astris mở cửa, từ từ bước vào, bỗng cô khựng lại khi nhìn thấy một cảnh tượng khó tả. Một cô gái người hầu đang dùng một sợi dây xiết cổ hoàng tử ( tưởng chuyện gì to tát = =” ). Astris bước lại gần, giơ con dao lên cao, đây hoàn toàn là một cơ hội tốt để cô có thể trả thù nhưng…

Về phía cô gái, cô ta cũng đã nhận thấy sự hiện diện của Astris nhưng với con dao trên tay Astris cũng đủ biết cô tính làm gì nên cô gái kia có vẻ không quan tâm lắm.

Astris đưa con dao lên cao và…

Xoẹt!

Astris cắt đứt sợi dây và nhanh chóng bắt trói cô người hầu kia lại. Sau khi làm xong, Astris mới nhận thấy sự khác lạ về hành động của mình.


“Tại sao Astris không giết hoàng tử?”

Khi Astris định bỏ chạy thì ngay lập tức bị hoàng tử kéo lại.

_Lúc đó ta tưởng nàng định giết ta? – Hoàng tử nói.

Bỗng, từ khóe mắt Astris, một giọt nước rơi xuống. Cô đưa hai tay lên dụi mắt, hoàng tử bối rối đang định nói gì đó thì đã bị cô cướp lời.

_Lúc đầu ta cũng tưởng là thế, nhưng tại sao ta lại không thể giết hoàng tử dù ngài đã giết chết mẹ ruột của ta? – Astris vừa khóc vừa nói.

_Nàng nói gì thế? – Hoàng tử hoàn toàn không hiểu Astris đang nói gì, anh hỏi. 

Đột nhiên, Eliza từ đâu chạy tới nói:

_Astria, em hiểu lầm rồi, chị vừa mới điều tra được, mẹ em không phải bị bắt mà là tự nguyện đi theo cha của vị hoàng tử đây, sau đó bị bệnh qua đời – Eliza nói liền một mạch như sợ mọi việc sẽ quá muộn. Sau đó, Eliza lấy từ trong túi ra một bức vẽ và đưa cho Astris xem – Nhìn đi, chẳng phải mẹ em trông rất hạnh phúc sao?

Astris nhìn chằm chằm vào bức vẽ, nước mắt tự nhiên càng ngày lại càng rơi nhiều hơn, khiến hai người kia chẳng hiểu Astris khóc vì cái gì.

Im lặng một chút, Astris đưa tay lên lau nước mắt, nói:

_Thế… thế mà ta lại mém nữa giết chết người mình yêu.

_Nàng yêu ta thật sao? – Hoàng tử ngạc nhiên hỏi – Thế mà khi biết được sự thật, ta cứ tưởng nàng chỉ lợi dụng chứ không yêu ta thật lòng – Hoàng tử nói.

_Lúc đầu thì là thế nhưng mà… Khoan đã, hoàng tử nói thế nghĩa là… - Astris quay đầu nhìn hoàng tử.

_Ừ, ta yêu nàng – Hoàng tử cười hiền nhìn Astris rồi ôm nàng ta vào lòng.

Cảnh tưởng nhìn trông thật lãng mạn làm sao. Vậy là mọi chuyện đều kết thúc tốt đẹp rồi nhỉ. Có lẽ chúng ta cũng nên kết thúc câu chuyện tại đây.

Chưa chắc, nếu kết thúc như thế thì thật là tẻ nhạt và hoàn toàn chẳng có gì hay. Và vẫn còn một nhân vật khiến chúng ta chưa thể kết thúc được – Eliza.

Eliza tay nắm thành đấ, răng cắn chặt môi đến bật máu, nhưng cô lại chẳng hề quan tâm vì có một thứ đã chiếm hết sự quan tâm đó.

Rốt cuộc cô cố gắng bảo vệ hoàng tử và hóa giải sự hiểu lầm này vì cái gì cơ chứ? Để giúp cho họ bên nhau ư? 

Không có chuyện đó đâu!

Eliza ta nhất định sẽ trả thù!

Ta sẽ chia cắt các ngươi!


“Hãy đợi đấy!”

~~o~~ “Ác Quỷ & Thiên Thần” ~~o~~

_Wa, câu chuyện hay quá! – Hina trầm trồ khen ngợi.

_Tiếp theo thế nào hả chị Akira? Chị kể tiếp đi! – Hime hào hứng thúc giục Akira.

Nhưng Akira chỉ lắc đầu, cười nói:

_Thế là đủ rồi, đến đây thôi, bây giờ đến lượt của các em.

_A… Chuyện này hơi khó nói – Hina chọc chọc hai ngón tay vào nhau, khẽ cúi đầu xuống.

_Akira, chị phải hứa là không được kể cho bất kì ai nghe thì tụi em mới nói – Hime đưa ngón út của mình ra, nói.

Akira gật đầu rồi móc nghéo với Hime.

_Thật ra, cái chết của bộ tộc Samanua là bọn em bị một người lừa, ông ta nói là có rất nhiều kẻ phản bội ở đó, rồi đưa cho bọn em cái gì đó, bảo chỉ cần thả xuống đó là được – Hina kể lại.


“Khí độc?”

_Bọn em thấy Akira rất thân với bọn họ nên sợ chị sẽ xảy ra chuyện gì, không ngờ tất cả bọn họ chết hết luôn – Hime nói.

_Vậy bây giờ người đó đang ở đâu, các em có biết không? – Akira thở dài hỏi.

_Ngay sau đó, bọn em đã cho người điều tra rồi nhưng – Hina ngập ngừng nói, thấy vậy Hime liền nói tiếp thay Hina – Bọn em phát hiện là ông ta đã tự tử ở trong rừng.

Nghe đến đây, Akira đột nhiên sững lại, cô nhớ tới lời nói của mẹ.


“Cha con đã tự tử ở trong rừng…”

“Không lí nào lại…?”

_Chị Akira? – Hina đột nhiên nói làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Akira.

_A… Được rồi, các em về phòng đi, chị sẽ không nói với ai đâu – Akira nói.

Hina và Hime nhanh chóng bước xuống giường, vẫy tay chào tạm biệt Akira rồi chạy đi để lại Akira vẫn còn chìm trong những suy nghĩ của mình.


“Lẽ nào lại là… Cha?”




~~o0o~~ End chương 2 ~~o0o~~
Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



Sad love story [Hoàn] Ava_0110Sad love story [Hoàn] Ava_0310
Sad love story [Hoàn] Ava_0710Sad love story [Hoàn] Ava_0910
Sponsored content

Sad love story [Hoàn] Vide10
Sad love story [Hoàn] Thtx_010Sad love story [Hoàn] Thtx_011Sad love story [Hoàn] Thtx_012
Sad love story [Hoàn] Thtx_013
Tiêu đề: Sad love story [Hoàn]

Sad love story [Hoàn] Thtx_014
Sad love story [Hoàn] Thtx_015Sad love story [Hoàn] Thtx_016Sad love story [Hoàn] Thtx_017



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 2 trang]

Chuyển đến trang : 1, 2  Next

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết